Chương 26: (Vô Đề)

Trở lại từ phòng vệ sinh, Hứa ẤU Diên nghe thấy Tiểu Trà ở một bên gọi điện thoại, Thương Lộc có việc không đến được.

"Chị Hứa, tổng giám đốc Lộc nhờ em gửi lời xin lỗi đến chị, chị ấy tạm thời có việc gấp không đi được, bây giờ không đến kịp." Tiểu Trà cẩn thận từng li từng tí nói, "Chị ấy nhắn mọi người cứ nói chuyện trước, mọi chuyện nghe theo chị Hứa, lần sau chị ấy sẽ mời mọi người đi ăn chuộc lỗi."

Hứa Ấu Diên nói: "Không sao, chị ấy không đến được thì đành vậy, chúng ta tranh thủ làm quen một chút."

Hứa Ấu Diên để mọi người nói về những dự án đã làm trước đó và sở trường của mình, thoạt nhìn giống như một cuộc trò chuyện bình thường, nhưng thực tế là để nắm rõ tình hình, dù sao đây cũng là ê

-kíp cô sẽ dẫn dắt trong tương lai.

Hứa Ấu Diên hỏi mọi người đã từng yêu chưa, ban đầu không ai trả lời, Hứa Ấu Diên kể về ít chuyện thú vị khi mình còn yêu trước kia, nhớ lại những ngọt ngào và cả những cay đắng, nói hiện giờ mình là người cô đơn. Tổng giám đốc Lộc cũng sợ cô đã lâu không yêu đương, không còn biết tình yêu là gì, mới cử nhiều người trẻ tuổi đến đây đào tạo cho cô trước.

Một nhóm thanh niên chưa có tiếng tăm trong nghề gặp được đại thần của ngành, mới đầu còn có chút căng thẳng, không ngờ vị đại thần kia không giống như trong các video và tin tức mình đã từng xem, không hề kiêu ngạo cũng không quá nghiêm túc, còn rất thân thiện và hài hước.

Sau một tràng cười, bầu không khí bắt đầu sôi nổi, mọi người cũng thoải mái nói đủ chuyện, quảng cáo bản thân, nói về chuyên môn của mình, cũng bày tỏ cách nhìn của mình về dự án này, thậm chí còn chia sẻ kinh nghiệm yêu đương.

Tiểu Trà ngồi một bên ghi chép lại cuộc họp, vừa viết vừa cười.

Đột nhiên cửa phòng phía sau bị mở ra, Tiểu Trà còn tưởng là nhân viên mang đồ ăn đến, không ngờ lại là một người đàn ông xa lạ,

"Nữ thần! Ôi chao lâu lắm không gặp! Vậy mà lại gặp được cô ở nơi này!" Hai tay của Lưu Phong đều đang cầm thứ gì đó, đi tới nâng lên khóa chặt Hứa Ấu Diên, "Nghe nói cô ở đây tôi còn nghĩ sao có thể, nữ thần đâu thể nào để ý đến địa phương như thế này. Không ngờ lại là thật!"

Hứa Ấu Diên lập tức đứng dậy, tránh khỏi động tác của hắn.

Lưu Phong cũng không hề xấu hổ, rót đầy rượu vào ly trong tay: "Bốn năm rồi nhỉ! Chớp mắt một cái tôi đã rời khỏi SQUALL bốn năm rồi, thời gian trôi nhanh thật! Mấy năm nay tôi vẫn luôn muốn đến thăm nữ thần, nhưng nữ thần bận quá, vẫn luôn không có thời gian. Mấy người nói có trùng hợp không, vậy mà lại gặp được ở đây."

Một nhóm người lần lượt theo vào, mỗi người đều cầm một ly rượu trong tay, Lưu Phong giới thiệu từng người. Ai từng ở trong ê

-kíp dự án Tái Tạo Vũ Trụ trước kia, ai làm phát triển, rồi ai làm vận hành.

"Chắc nữ thần vẫn còn nhớ người này, Tiểu Giang, đàn em của tôi, trước kia làm ở phòng kế hoạch khi tôi còn ở công ty, làm kế hoạch cho nữ thần đấy, lần nào cũng thức đêm sửa bản thảo, mặt mũi xanh xao, mệt đến mức bị viêm phổi cũng không dám xin nghỉ. Nhưng bây giờ Tiểu Giang có tiền đồ rồi, làm trưởng dự án đấy. Trò chơi gây sốt thời gian trước chính là do Tiểu Giang lên kế hoạch, nữ thần có chơi không? Tên là "Toàn Dân Đấu AI".

Cô gái bên cạnh Tiểu Trà chen lời: "A, em biết trò đó. Trò chơi bắn súng, hành hạ người máy AI phải không."

Lưu Phong hỏi: "Bắn vào đầu người máy, đã lắm đúng không?"

Cô gái xấu hổ cười cười.

Từ đầu đến cuối Hứa Ấu Diên đều không lên tiếng, chỉ để Lưu Phong nói, nhìn vào khuôn mặt không thể nhận ra cô đang nghĩ gì.

Lưu Phong dẫn Tiểu Giang đến trước mặt Hứa Ấu Diên, bắt hắn mời rượu: "Cậu tưởng nhờ gì mà cậu có được thành tựu ngày hôm nay, hả? Một tháng kiếm được sáu mươi nghìn? Là tự cậu có thể làm ra à? Nếu không phải trước kia nữ thần bồi dưỡng thì cậu có thể có được như ngày hôm nay không?"

Tiểu Giang cười đến híp cả mắt, nối tiếp lời Lưu Phong: "Vậy là không được, giám đốc Hứa, em vẫn luôn ghi nhớ ân tình của chị, vẫn luôn chờ cơ hội để có thể báo đáp chị đây. Hôm nay tình cờ nên không kịp chuẩn bị quà gì, đại thần như chị, nhà sản xuất lớn như chị chắc cũng không quan tâm món quà nhỏ nhặt như thế. Nhưng nhất định phải ghi nhận tấm lòng của em.

Nào, em mời chị!"

Tiểu Giang bưng rượu bằng cả hai tay, trực tiếp nâng lên trước mặt Hứa Ấu Diên.

Tiểu Trà đứng dậy muốn ngăn cản, Lưu Phong lại lập tức tiến lên, trực tiếp đẩy lại, làm cô gần như ngã xuống.

Lưu Phong cầm cốc nước Hứa Ấu Diên đang uống dở, cũng mặc kệ bên trong vẫn còn một nửa là nước hoa quả, trực tiếp đổ rượu trắng vào, đẩy đến trước mặt Hứa Ấu Diên: "Nào nào nào, Tiểu Giang đã có lòng, nữ thần đừng nhăn nhăn nhó nhó, không giống cô chút nào! Trước kia đuổi tôi đây ra khỏi công ty rất dứt khoát cơ mà!"

Có Tiểu Trà làm gương, cả nhóm thanh niên mới đi làm chẳng khác nào một đàn hamster nhỏ bé, nơm nớp lo sợ co rúm lại không biết phải làm sao.

"Ôi chao mấy người tuyệt đối đừng hiểu lầm." Lưu Phong nói, "Tôi cũng đâu có tìm nữ thần để quấy rối, thật, tôi cảm ơn cô từ tận đáy lòng, nếu không phải trước kia cô nhẫn tâm đuổi tận gϊếŧ tuyệt, chúng tôi cũng không rời khỏi SQUALL rồi quyết chí tự cường, có được thành tựu ngày hôm nay. Ôi nữ thần biết không? Bây giờ chúng tôi rất suôn sẻ, mỗi tháng kiếm được tám con số.

Tôi không dám nói đang hợp tác với công ty nào đâu, nói ra sợ cô lại nghĩ Lão Lưu này đang chém gió."

Lưu Phong nhìn lên đèn trần thở dài một tiếng, khóe mắt còn ngân ngấn nước: "Cuộc đời này thật khó nói trước. Cô nhìn chúng tôi là biết, trước kia còn làm công cho người ta, tưởng rằng bị sa thải là chuyện lớn như trời, ai ngờ rời khỏi công ty quốc tế lớn vẫn rất tốt. Ngược lại nữ thần cô sao có thể..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!