Edit: Yáng
***
Tiệc sinh nhật bắt đầu, Minh Trình là nhân vật chính của tối nay cho nên mọi người mời rượu rất nhiều. Bởi vì trong lòng mọi người đều biết rõ Minh Trình có tình ý với Giản Vũ Nùng, bèn ngoài sáng trong tối để hai người họ ở cùng một chỗ, còn muốn Minh Trình uống rượu thay cho Giản Vũ Nùng.
Giản Vũ Nùng nhìn Minh Trình uống rất nhiều, nên cũng không để cho hắn uống thay mình, "Mọi người đừng bắt nạt người ta, rượu của tôi thì tôi có thể tự uống."
"À à, còn che chở cho Minh Trình đấy."
Ánh mắt Minh Trình phát sáng nhìn Giản Vũ Nùng.
Giản Vũ Nùng cũng làm như mọi người đang trêu đùa, cầm ly rượu lên uống cạn sạch, "Tôi uống hết rồi."
"Tốt! Tửu lượng tốt!"
"Vũ Nùng là người sảng khoái."
Lại có một người rót rượu cho Giản Vũ Nùng, Minh Trình ngăn cản người nọ, "Cô đừng có làm chuyện điên rồ, đừng uống nữa."
"Hai người đây là đang rải cẩu lương sao, hơi bị quá đáng rồi đấy. Hoán ca, anh nói phải không."
Tối nay Du Hoán một mực không nói lời nào, nhưng hắn cũng là một nhân vật trọng yếu, cho nên tất cả mọi người sẽ không xem nhẹ hắn.
Du Hoán bị điểm tên, hơi dừng một chút, hắn liếc nhìn Giản Vũ Nùng, ánh mắt hơi tối lại, "Cô ấy thực sự không uống được, như vậy đi, tôi đến hỗ trợ."
"Được, đây là Hoán ca tự mình nói, vậy thì em sẽ không khách khí nữa, thay mặt thì phải uống gấp đôi, em một ly anh hai ly!"
"Tiểu Đào, vậy thì không công bằng." Lý Lộ ở bên cạnh cười nói.
"À à à, lại một người đến che chở nha! Cẩu độc thân cảm thấy rất đau lòng."
"Em nói cái gì vậy." Lý Lộ trừng mắt hờn dỗi nhìn người vừa mới nói chuyện.
Giản Vũ Nùng nhìn hai người kia, sau đó rũ mắt xuống, khóe miệng có nụ cười như có như không. Ừ... bọn họ mới giống như một đôi, mà cô, chỉ được xem như là em gái, hơn nữa bày tỏ còn bị cự tuyệt. Giản Vũ Nùng, mày vốn là đã chết tâm nên đau thêm một chút cũng đâu có sao.
"Nùng Nùng, làm sao vậy?"
"Không có gì, đến đến đến, chúng ta tiếp tục chơi."
Kết thúc party sinh nhật, tất cả mọi người đều high, Giản Vũ Nùng uống rất nhiều, nhưng không uống vội vàng như hôm trước, cho nên cô chỉ chóng mặt nhưng không đến mức trực tiếp say không biết gì.
Du Hoán cũng biết Giản Vũ Nùng không uống được nhiều rượu, cho nên nhìn thấy cô lảo đảo lắc lư đùa nháo với mọi người thì hắn cũng không đi xa, một mực ở bên cạnh nhìn, chỉ sợ cô bị ngã.
"Nùng Nùng." Đúng lúc này, Minh Trình đứng ở bên cạnh Giản Vũ Nùng, Giản Vũ Nùng chống tay lên bàn, ngẩng đầu nhìn hắn, "Làm gì vậy đại thọ tinh?"
"Cô chuẩn bị quà cho tôi chưa?"
Giản Vũ Nùng trừng mắt nhìn, à, hình như cô không chuẩn bị, "Tôi, tôi lần sau tặng bổ sung cho anh. Chỉ có điều anh cũng đừng trách tôi, hôm qua mới thông báo cho tôi, tôi không kịp..."
Minh Trình cũng không để bụng, thế nhưng hắn lại nói, "Không được, bây giờ tôi muốn quà sinh nhật của cô."
"Nhưng mà tôi chưa chuẩn bị, làm sao bây giờ." Giản Vũ Nùng làm khó.
Đột nhiên Minh Trình tiến lại gần Giản Vũ Nùng, hai tay đỡ mặt của cô, ở trước mắt mọi người tiến đến hôn lên trán của Giản Vũ Nùng.
"Wow~~" Các khán giả reo hò ầm ĩ.
Giản Vũ Nùng đã tiến vào trạng thái mơ hồ, "Anh..."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!