Edit: Yáng
***
Du Hoán cùng Lý Lộ đều ngừng lại, Du Hoán quay đầu nhìn Giản Vũ Nùng, "Em có uống được không?"
"Đương nhiên là được rồi." Giản Vũ Nùng cầm cái ly lên cụng ly cùng Lý Lộ, "Đến đến đến, rất vinh hạnh được cùng uống rượu với Lý Lộ tỷ ~"
Lý Lộ đương nhiên cam tâm tình nguyện có quan hệ tốt với bạn bè của Du Hoán, "Cũng là vinh hạnh của tôi nha."
Giản Vũ Nùng uống một hơi cạn sạch, sau đó ở giữa ánh mắt của mọi người lại rót thêm một chén, "Uống ngon, lại thêm một ly."
Lý Lộ không nghĩ tới cô ấy tốc độ nhanh như vậy, vội vã uống hết chén của mình, "Không nghĩ tới em gái có tửu lượng tốt như vậy."
"Hôm nay Du Hoán đóng máy, chúc mừng mà thôi." Giản Vũ Nùng cụng ly với Du Hoán, "Uống nhanh một chút nha."
Du Hoán có chút bất đắc dĩ nhìn Giản Vũ Nùng, "Em uống chậm một chút, như thế này không tốt cho cơ thể."
Du Vãn cũng lôi kéo Giản Vũ Nùng, cô biết rõ cô ấy thường ngày hơi điên, cho nên cũng không có nghĩ nhiều, "Nùng Nùng, Du Điểm Điểm."
Giản Vũ Nùng khoát khoát tay, "Không có việc gì, Lý Lộ tỷ, em kính chị một ly."
"Được..."
Giản Vũ Nùng lại một ly nữa xuống bụng, "Đừng nói nữa, rượu của mọi người ở đây cũng không tệ."
Giản Vũ Nùng vậy mà lại uống thêm mấy ly, Du Vãn thật sự là sợ lát nữa phải kéo cô ấy về nhà, vội vàng giành lại ly rượu của cô ấy, "Được rồi, đừng uống nữa."
"Ơ kìa, tao còn muốn uống." Giản Vũ Nùng mê mang quan sát, ợ một cái.
Xong rồi... đã say rồi. Du Vãn nhức đầu, "Anh, em mang cô ấy đi ra ngoài hóng gió một lát, không để cho cô ấy uống nữa."
"Ừ, anh sẽ ra sau, hai người đừng đi xa."
"Vâng."
Minh Trình ở một bên nhìn Giản Vũ Nùng có chút bận tâm, "Tôi đi cùng hai người."
Du Vãn suy nghĩ một chút, vạn nhất lát nữa Giản Vũ Nùng thật sự nằm trên mặt đất thì một mình cô cũng không kéo dậy được, hơn nữa còn có Đậu Đỏ cùng Du Điểm Điểm, "Được, anh giúp tôi đỡ cô ấy, tôi đi dắt hai con chó đến đây."
"Được." Minh Trình nhận lấy Giản Vũ Nùng.
Giản Vũ Nùng kề sát vào hắn, sau đó đẩy hắn ra, "Ai đó, tránh ra ra."
"Ôi tổ tông của tôi, cô đừng di chuyển."
Tiệc rượu đóng máy, tất cả mọi người uống có chút nhiều. Du Vãn vừa mới nới lỏng Du Điểm Điểm và Đậu Đỏ cho bọn nó đi chơi ở một bên, bây giờ đang có mấy nhân viên đoàn phim đang trêu chọc bọn nó.
Du Vãn đi tới, hướng các cô ấy gật đầu, sau đó kéo hai con đi.
Lúc này, thật ra có một diễn viên có chút ngạc nhiên nói, "Bây giờ tất cả mọi người đều yêu thích nuôi Samoyed sao, trước kia tôi còn thấy chó nhà Thẩm đạo cũng là một con Samoyed."
Du Vãn trừng mắt nhìn, vẻ mặt hơi cứng lại, "Ha ha, dù sao lớn lên vừa đẹp vừa đáng yêu..."
"Đúng vậy." Người kia nói, "Ôi chao, bất quá tôi cảm thấy con này cùng con của Thẩm đạo khá giống nhau, con của Thẩm đạo tên gì nhỉ, hình như là Đậu Đỏ."
Du Vãn một bộ bừng tỉnh đại ngộ, "Ừ... Thì ra là vậy. Khụ, Du Điểm Điểm, chúng ta nên đi rồi."
Cố ý lảng tránh tên của Đậu Đỏ, Du Vãn lôi kéo hai con vội vàng đi đến chỗ Giản Vũ Nùng. Giản Vũ Nùng ra đến đại sảnh, lắc lư ở bên cạnh một bồn hoa, "Du Vãn, Du Vãn?!! Tao có chút choáng váng, Du Vãn, cái này là cái gì."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!