Edit: Yáng
***
Du Vãn gọi xe, mang theo Đậu Đỏ xuất phát đến đoàn phim.
Mà lúc này tại đoàn phim, những nhân viên đang làm việc thì không nhìn về phía khu vực nghỉ ngơi, còn những người còn lại đang nghỉ ngơi thì đều đứng ở bên cạnh vây xem. Bọn họ vây quanh bốn người đàn ông ngồi ở chính giữa.
Một người đẹp trai tỏa nắng, một người tinh tế kiêu ngạo, một người lạnh lùng xuất trần, còn có một người... khụ, chính là bạn học Tiểu Dương đáng yêu.
Bốn người đàn ông khí chất khác xa nhau nhưng ngồi chung một chỗ lại vô cùng chói mắt, vẻ mặt nghiêm túc, nhưng thật ra là đang rất nghiêm túc... đánh mạt chược.
"A a a a!!!" Hướng Trạch Nhiên kêu to, "Thẩm đạo, anh không phải là mới học chơi sao? Người mới mà vận khí không phải tốt bình thường!!"
Thẩm Thanh Châu khinh thường nhìn hắn một cái, "Đánh không tốt đừng nên trách vận số."
Hướng Trạch Nhiên nghẹn họng, chính là vận may, hắn ở đoàn phim tung hoành nhiều năm như vậy, không ngờ đây là lần đầu tiên thua thảm như vậy!
"A Hoán, ván này chúng ta ngồi đối diện, hợp tác thật tốt, giết hai người bọn họ." Hướng Trạch Nhiên híp mắt, dáng vẻ chuẩn bị cho cuộc chiến ác liệt. Du Hoán nhìn thoáng qua Thẩm Thanh Châu, trong lòng cười lạnh một tiếng, "Thẩm đạo, thua ván này thì tự mình đi mua cơm trưa cho chúng tôi nhé."
"Những lời này chắc là dành cho hai người." Thẩm Thanh Châu mặt không đổi sắc.
Du Hoán, "Đợi đấy."
Nói xong, Thẩm Thanh Châu cùng hắn nhìn nhau, Tiểu Dương ngồi một bên không khỏi cảm thấy có tia lửa điện bắn tung tóe trong không khí, haizzz, tôi đi là được rồi, tôi đi là được rồi??!! Chỉ là chơi bài thôi, hai người có cần bày ra vẻ mặt như thế không!
Du Vãn tới đoàn phim, dắt Đậu Đỏ đi vào phía trong, "Hey, buổi trưa vui vẻ."
"Chào biên kịch."
"Ôi chao? Không quay phim à?"
"Tạm thời nghỉ ngơi." Một nhân viên nào đó đáp.
Du Vãn gật đầu, "À đúng rồi, anh có thấy Du Hoán không?"
"Có, có." Nhân viên công tác chỉ một hướng, "Ở bên kia chơi mạt chược."
"Mạt chược?" Du Vãn vẻ mặt nghi ngờ.
Nhân viên công tác tiếp tục nói, "Rất thần kỳ, ngay cả Thẩm đạo chưa bao giờ tham gia những thứ này mà hôm nay cũng chơi, bây giờ còn đang chơi cùng Du Hoán nữa."
Du Vãn, "..."
Thẩm Thanh Châu chơi mạt chược? Du Vãn ngạc nhiên, vội vã lôi kéo Đậu Đỏ đi theo hướng chỉ của nhân viên công tác. Xa xa, Du Vãn nhìn thấy một đám người, trong lúc mơ hồ, cô cũng nhìn thấy người ngồi chính giữa là Du Hoán và Thẩm Thanh Châu.
Du Vãn yên lặng chen vào trong đám người, mọi người thấy nhân vật quan trọng tới, vội vàng để cô đến vị trí gần nhất, "Biên kịch, sao cô không tới sớm, vừa nãy là Thẩm đạo thắng, à, Hoán ca cũng thắng."
Hướng Trạch Nhiên nổi giận trừng mắt diễn viên nào đó đang nói chuyện, hừm, còn kém chưa nói Tiểu Dương cũng thắng đúng không? Là hắn thua đúng không?
Diễn viên nào đó vội vàng câm miệng.
Du Vãn cảm thấy vô cùng mới mẻ nhìn về phía Thẩm Thanh Châu, ngón tay anh thon dài khớp xương rõ ràng, buổi sáng còn đặt ở trên ót cô, mà lúc này cũng đang cầm một xấp bài, nghe thấy có người kêu tên của cô, lông mày anh nhíu lại, rõ ràng trạng thái còn đang dừng lại ở ván bài.
Du Vãn nhìn anh, cũng nhìn đôi môi nhợt nhạt của anh.
Vành tai Du Vãn phiếm hồng, bất động thanh sắc di dời tầm nhìn, "Anh, không phải anh gọi em đến ăn cơm sao, anh thế nào lại nổi hứng đánh bài?"
Du Hoán, "Đánh bài chính là vì cơm trưa. Em chờ đi, đợi lát nữa Thẩm đạo sẽ tự mình đi mua cơm trưa."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!