Edit: Yáng
***
Buổi tối vào đầu mùa hè, một máy tính xách tay, một gói khoai tây chiên, một cô gái mặc T
-shirt free size.
Trên màn hình máy tính:
"Vị Vãn đại đại, tối hôm qua đọc xong chương mới, thật sự là muốn hù chết tôi mà!"
"Cho nên sau khi nhìn thấy bóng đen, Tô Giản ngã ở đâu vậy? Đúng chỗ gay cấn thì dừng lại, tác giả thật biết cách dừng đúng chỗ mà!!!"
"Quen là tốt rồi, người này chính là thích dừng tại thời điểm gay cấn, là một fan hâm mộ trung thành của cuốn tiểu thuyết này, tôi đã miễn dịch rồi!!"
"Đọc thật kỹ! Thật kích động! Thể loại trinh thám máu tanh huyền bí! Là phong cách yêu thích của tôi!"
"Là một fan hâm mộ mới của tiểu thuyết, tôi rất muốn biết đại đại là nam hay nữ?"
"A, ngươi cảm thấy có thể viết ra thể loại văn ngang ngược như thế thì là nam hay nữ?"
...
Du Vãn một tay đặt trên con chuột kéo xem các bình luận của độc giả, một tay tùy ý lấy miếng khoai tây ném vào trong miệng, một tiếng crack vang lên.
Xem hết một loạt các bình luận châm chọc của độc giả, cô liền lấy khăn giấy lau tay vừa cầm khoai tây chiên, sau đó bắt đầu viết bình luận trả lời:
"Ôi chao? Sắc trời không còn sớm nữa, tôi nên dẫn chó đi dạo thôi, Điện hạ nhà tôi còn đang mỏi mắt trông mong chờ kìa. Ừm... Tôi bảo đảm ngày mai không dừng ở chỗ gay cấn nữa."
Sau khi đăng bình luận, lần lượt có độc giả trả lời: Ngày ngày đều nói không dừng ở chỗ gay cấn, đều là lừa gạt......
Du Vãn không thấy được câu trả lời, bởi vì sau khi cô đăng bình luận liền đem máy tính đặt ở trên ghế sofa. Cô đứng lên duỗi lưng một cái, sau đó hướng về một góc trong phòng khách nói: "Điện hạ, muốn ra ngoài đi dạo thì ăn nhanh lên, bằng không tao không dẫn mày đi dạo nữa đâu."
"Ngao ô." Du Điểm Điểm sau khi nghe xong yên lặng bò dậy, trong lòng không muốn nhưng vẫn tiêu sái đi đến khu vực ăn uống chuyên dụng, bẹp bẹp bắt đầu ăn cơm.
Du Vãn nhìn thoáng qua, hài lòng gật gật đầu, sau đó đi vào phòng thay quần áo.
Cởi ra T
-shirt free size rộng rãi mặc ở nhà, thay váy mùa hè dài tới gối, sau đó khoác thêm một cái áo khoác mỏng. Sau khi thay xong quần áo, Du Vãn ở trước gương trang điểm cầm lấy một sợi dây thun, tùy tiện buộc thành kiểu tóc đuôi ngựa.
"Điện hạ, ăn xong rồi sao?"
Du Điểm Điểm thấy Du Vãn đi ra liền thập phần chân chó nằm sấp lại đây, kêu hai tiếng "uông uông" ý bảo chính mình rất nghe lời. Du Vãn sờ sờ đầu nó, cầm di động cùng chìa khóa ra cửa.
Mỗi ngày vào thời điểm này đều phải mang Du Điểm Điểm ra ngoài đi dạo, bằng không tinh thần Du Điểm Điểm vô cùng uể oải.
Du Vãn khóa chặt cửa, đi đến thang máy, thời điểm thang máy mở ra vừa vặn có người đi ra, nhìn bộ dáng chắc là người của công ty chuyển nhà.
Lúc này, trên tay họ khiêng một cái sofa đơn rất lớn, gần như chiếm hết không gian của thang máy, Du Vãn quan sát, trong lòng thầm cảm thán ghế sofa nhìn rất thoải mái, là một cái ghế sofa có giá trị xa xỉ.
Sau khi ra ngoài, người của công ty chuyển nhà khiêng cái ghế sofa kia hướng về đối diện nhà cô, Du Vãn ngoảnh lại nhíu mày, xem ra người hàng xóm mới tới rất biết hưởng thụ.
Không tiếp tục nhìn nữa, Du Vãn mang Du Điểm Điểm bước vào thang máy.
Tiểu khu Du Vãn đang ở là một tiểu khu cao cấp, khu vực chất lượng tốt, dịch vụ xung quanh đầy đủ, xanh hóa cũng làm vô cùng tốt, đương nhiên giá phòng cũng cao đến đáng sợ.
Phòng mà hiện tại cô đang ở không phải do chính cô mua, mà do anh trai thần long thấy đầu không thấy đuôi* của cô mua, từ năm ngoái cô từ nhà cũ chuyển đến đây, sau đó liên tục ở nơi này.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!