Tạ Dư An vốn muốn nói nếu mất đi thì anh sẽ không đủ giấm mà ăn cho nên buồn phiền.
Cậu cũng là lần này rời khỏi Hoa Thành mới phát hiện Thẩm Trọng Thành rốt cuộc có bao nhiêu ghen, hai người chỉ mới tách ra hai ngày mà thôi, kết quả Thẩm Trọng Thành đã lén từ Hoa Thành bay tới Nam Thành tìm cậu rồi.
Cơ mà Thẩm Trọng Thành vốn chính là bình giấm đầu thai, nếu cậu đem những lời này nói ra với Thẩm Trọng Thành thì sẽ khiến anh ngượng quá hóa giận lại tới "chọc ghẹo" cậu cho xem, thế nên Tạ Dư An liền thay đổi cách dỗ ngọt "Mất đi người yêu sẽ rất buồn phiền đó."
Thẩm Trọng Thành lúc này mới thấy hài lòng, cong môi cười nhẹ thỏa mãn mà lái xe.
Mà Thẩm Trọng Thành lớn lên thật sự rất ưa nhìn, khuôn mặt góc cạnh rõ ràng, nhìn sao cũng thấy rất đẹp trai, Tạ Dư An nhìn gò má của anh, nhớ tới cảnh Thẩm Trọng Thành lúc bước lên sân khấu thì bên dưới mọi người hò hét quá chời, cậu cảm thấy đợi khi chương trình được phát sóng thì cái tên Thẩm Trọng Thành chắc chắn sẽ gây ra tiếng vang lớn trong giới giải trí, bản thân cậu là người đưa anh lên chắc cũng sẽ hưởng ké được chút tiếng tăm.
Cậu không khỏi nghĩ mà hỏi Thẩm Trọng Thành "Cái dãy số ở ghế ngồi kia...."
"Là anh mua đó," Thẩm Trọng Thành trả lời cậu.
Tạ Dư An đương nhiên biết cái chỗ đó nhất định là Thẩm Trọng Thành chọn, anh là kiểu gì cậu còn không biết sao? Chỉ là thấy quá trùng hợp đi, Thẩm Trọng Thành thật sự không có động tay động chân gì sau lưng sao?
Thẩm Trọng Thành biết Tạ Dư An muốn hỏi cái gì, anh nói "Như thế chứng minh được hai chúng ta có duyên."
Tạ Dư An suy nghĩ một chút, cảm thấy cũng có lí, tổ chương trình không có khả năng dự đoán được việc Thẩm Trọng Thành sẽ đến đây, lúc Thẩm Trọng Thành lên sân khấu thì MC cũng thật sự kinh ngạc, cho nên chắc là cậu và Thẩm Trọng Thành có duyên thật.
Như vậy cũng tốt, ít nhất thì lần đầu tiên tham gia chương trình giải trí của cậu cũng có đoạn kí ức đáng nhớ.
Tạ Dư An mím môi cười cười, tựa người nhìn đường đường đang lướt qua thật nhanh bên ngoài cửa sổ, có chút mơ màng ngủ thiếp đi.
Mãi đến khi Thẩm Trọng Thành ôm lấy cậu thì Tạ Dư An mới đột nhiên giật mình tỉnh giấc, cậu ở trong lòng Thẩm Trọng Thành cựa quậy hai cái sau đó tự mình đứng xuống đất, giọng nói bởi vì mới tỉnh dậy mà có chút khàn "Chúng ta đến sân bay rồi sao?"
"Ừa." Thẩm Trọng Thành lên tiếng, "Em còn mệt không? Lên máy bay rồi ngủ tiếp nhé?"
Thẩm Trọng Thành biết Tạ Dư An lúc sáng sớm đã đi ghi hình cho nên nhất định rất mệt mỏi, cho nên lúc thấy cậu ngủ thì anh cũng không muốn đánh thức, kết quả vẫn khiến cậu tỉnh giấc.
"Thật ra em cũng đỡ mệt hơn nhiều rồi." Tạ Dư An duỗi người, lấy khẩu trang ra đeo vào, dù sao thì sân bay có hơi nhiều người, cậu vẫn sợ bị người khác nhận ra.
"Vậy thì đi qua cổng an ninh thôi." Thẩm Trọng Thành nói.
Tạ Dư An gật đầu, đi theo Thẩm Trọng Thành qua cổng an ninh, lúc ra tới chỗ trực thăng riêng thì lại phát hiện Hồ Tiêu và Tất Đông Thụ đã tới rồi, cậu cũng có chút bất ngờ vì có cả Quách Thanh tâm và Bối Nghệ Hạm, Nhưng mà Quách Thanh Tâm cũng là một trong những cổ đông của Ánh Quang, bình thường Thẩm Trọng Thành và anh ta đều đi làm cùng chỗ, khoảng thời gian này hoạt động chung chắc cũng không ít, cho nên liền đi ké trực thăng bay về Hoa Thành.
Thế nhưng Tạ Dư An không biết là Quách Thanh Tâm cũng có đi đến trường quay của chương trình 《 Happy Weekly》, anh ta tất nhiên là đi vì Bối Nghệ Hạm. Buổi sáng hai người không thể ăn sáng cùng nhau thì buổi chiều anh ta nhất định phải đến trường quay nhìn Bối Nghệ Hạm, chỉ là Quách Thanh Tâm lại mua chỗ sát sân khấu, lúc thấy Thẩm Trọng Thành bị vớt lên trên đó thì kinh ngạc vô cùng, chỉ hận tại sao lại không mua chỗ ngồi phía sau một chút, nếu vậy thì nói không chừng anh ta cũng có thể được Bối Nghệ Hạm vớt lên sân khấu.
Lúc Tạ Dư An và Thẩm Trọng Thành lên trực thăng thì Bối Nghệ Hạm đã tẩy trang, tóc được hất ra phía sau đầu bằng một cái băng đô có gắn lỗ tai mèo, trên mặt đắp một cái mặt nạ màu hồng, dường như che hết cả khuôn mặt, hoàn toàn mất hết dáng vẻ xinh đẹp khi ở trên sân khấu.
Thế nhưng Quách Thanh Tâm vẫn cứ quấn lấy cô mà ba lô ba la "Nhỏ ơi, em không có chiên trứng ốp la hình trái tim cho anh, cho nên những lời em nói trên sân khấu đều là sự thật sao? Vậy thì cái người mà em chiên trứng hình trái tim cho là ai vậy?"
Mùi giấm chua nồng nặc trong giọng nói của anh ta khiến Tạ Dư An còn đang đứng ngoài cửa cabin nghe thấy rõ, Thẩm Trọng Thành cười khinh bỉ trước vẻ mặt lo lắng của Quách Thanh Tâm rồi đánh giá, "Đồ trẻ trâu."
Thẩm Trọng Thành nghĩ chuyện có tí tẹo mà cũng ghen, thật sự là quá trẻ trâu.
Quách Thanh Tâm không thể học hỏi được sự chín chắn của mình chút nào sao? Như mình đây này, ngày hôm nay ở trên sân khấu nghe Tạ Dư An nói rằng muốn cầm xẻng đi tìm người yêu thì mình cũng không có ghen chút nào đâu.
Nhưng mà hôm nay Thẩm Trọng Thành chín chắn thật sao? Lúc Tạ Dư An cầm xẻng xuống sân khấu cũng không được sờ thêm phát nào, bởi vi đã bị Thẩm Trọng Thành tịch thu rồi.
Kết quả Thẩm Trọng Thành bên này vừa cười xong đã nhìn thấy Bối Nghệ Hạm để gương xuống rồi nói với Quách Thanh Tâm "Ai lúc trẻ mà chưa từng đui mù đi thích một người không nên thích chứ? Chuyện này cũng đã qua lâu rồi, Tâm Tâm này, anh gần đây da dẻ thật là tệ, mau đi rửa mặt đi để em đắp mặt nạ cho anh."
Bối Nghệ Hạm vừa nói vừa lấy từ cái túi bên cạnh mình một cái băng đô sau đó đưa cho Quách Thanh Tâm.
Quách Than Tâm bị cái câu "Ai lúc trẻ mà chưa từng đui mù đi thích một người không nên thích chứ?" làm yên lòng, hoàn toàn không phát hiện được Bối Nghệ Hạm không có nói sẽ chiên trứng hình trái tim cho anh ta ăn, lập tức mang theo băng đô vui vẻ đi vào WC.
Sau khi tiến vào không lâu lắm thì một sau lại mở cửa ra, anh ta đứng sau cửa đeo băng đô lỗ tai mèo giống hệt Bối Nghệ Hạm, Quách Thanh Tâm ló đầu ra hỏi "Nhỏ ơi, anh có thể dùng sửa rửa mặt của em không?"
Bối Nghệ Hạm chẳng để ý mà khoát tay "Dùng đi dùng đi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!