Đoàn Đoàn đi theo nương của cậu bé một vòng: "Nương ơi nương, con đi với nương!"
Tiểu tử rất thông minh, biết đi theo nương là có thể nếm được hương vị thơm ngon đầu tiên, nhưng cũng không phải đòi đi cho bằng được.
Giang Oản Oản gật đầu: "Được."
Sau đó bế Đoàn Đoàn lên, lau mồ hôi cho cậu bé, chạm vào cái mũi nhỏ của cậu bé: "Nhìn con xem, đầu đầy mồ hôi rồi đây nè, ai bảo cứ vừa đi vừa chơi đùa với tiểu thúc thúc của con."
Tiểu tử chột dạ liếc mắt đi chỗ khác, nhìn ngó khắp nơi, còn biết đánh trống lảng nói sang chuyện khác: "Nương, hôm nay chúng ta ăn gì vậy ạ? Mà cho dù nương nấu món nào đi nữa thì chắc chắn cũng sẽ rất ngon."
Giang Oản Oản buồn cười nhéo nhéo khuôn mặt của Đoàn Đoàn, rồi hôn cậu bé: "Con thật đúng là tiểu quỷ lanh lợi!"
Sau đó bế cậu bé cao hơn một chút: "Đi thôi! Nương đi làm đồ ăn ngon cho Đoàn Đoàn nhà ta!"
Đoàn Đoàn ôm chặt lấy cổ nàng, đôi mắt sáng rực lên: "Đồ ăn ngon!"
Đặt Đoàn Đoàn ngồi xuống ghế nhỏ trong phòng bếp: "Con ngoan ngoãn ngồi đây nhé!"
"Nhưng mà Đoàn Đoàn muốn giúp nương mà!"
Giang Oản Oản cúi đầu mặc tạp dề, liếc nhìn cậu bé: "Ừm... Nếu lát nữa có việc Đoàn Đoàn có thể làm, nương sẽ cho con làm giúp nương, được không?"
Đoàn Đoàn giòn tan đáp: "Vâng ạ!"
Giang Oản Oản vo gạo lứt nấu cơm trước, sau đó lấy lòng lợn ra, xử lý ruột già là một đại công trình khó!
Đầu tiên rửa sơ ruột già trước, rồi bỏ vào hai muỗng muối và bột mì vào, nhào nặng vài lần rồi lộn mặt bên trong của ruột già ra, tiếp tục nhào nặng thêm vài lần nữa, rồi tiếp tục cho nước vào rửa thêm vài lần nữa cho sạch là xong.
Còn gan lợn thì tương đối đơn giản, rửa sơ hai nước, rồi thái thành miếng vừa ăn, rửa thêm vài lần, tiếp đó lại bỏ vào trong nước ngâm. Sườn lợn cũng rửa sạch rồi chặt thành từng miếng nhỏ rồi bỏ sang bên cạnh.
Sau đó chuẩn bị các nguyên liệu, băm hành, gừng, tỏi và ớt cay, lúc này nàng ra ngoài vườn hái một bó hành to, tiếp đó cắt ra khoảng một bát lớn!
Sau khi chuẩn bị đầy đủ các nguyên vật liệu nấu ăn thì mùi thơm đặc trưng của cơm gạo lứt tỏa ra.
Giang Oản Oản lấy cơm ra khỏi nồi rửa sạch, đổ vào trong nồi thêm vài bát nước, rồi bỏ ruột già vào, bỏ thêm vài lát gừng và một nắm hành lá để khử mùi tanh, sau đó đậy nắp lại đun lửa nhỏ. Nấu một lúc mới vớt ruột già ra, rửa sạch dưới nước lạnh vài lần, sau đó thái thành từng miếng nhỏ.
Đổ nước trong nồi ra, cho một lượng dầu ăn vừa phải vào, chờ đến khi bắt đầu bốc khói thì bỏ ruột già đã cắt xong lúc nãy vào xào.
Xào đến khi bên bề mặt của ruột già hơi ngả vàng, mỡ bên trong đã chín thì thả gừng, tỏi, ớt cay và hạt tiêu đã chuẩn bị vào rồi tiếp tục xào, chờ đến khi tỏa mùi hương thì cho muối, giấm, nước tương và một ít đường vào, nêm nếm sao cho vừa miệng. Chỉ một lát sau, một đĩa ruột già khìa nóng hổi với đầy đủ mùi vị thơm ngon ra lò.
Sau khi xào ruột già thì không còn mùi hôi tanh nữa, ban đầu Đoàn Đoàn còn chau mày, nhìn ruột già ghét bỏ vô cùng! Nhưng mà chờ đến khi mùi hương không ngừng bay ra khỏi nồi, cậu bé cũng không biết mình đã đi lên phía trước hồi nào, còn trộm nuốt nước miếng.
Giang Oản Oản lấy đũa gắp một miếng ruột già ra, Đoàn Đoàn ngơ ngác nhìn miếng ruột già đó, cho đến khi miếng ruột già nằm trong miệng cậu bé rồi, cậu bé mới nhận ra, nhai vài cái, mở to mắt ngạc nhiên nhìn Giang Oản Oản: "Nương ơi! Ngon quá đi!"
Giang Oản Oản bật cười, lấy một cái bát nhỏ gắp ruột già đưa cho cậu bé: "Đoàn Đoàn, con ăn trong chén nhỏ này một chút trước nhé, không thể ăn quá nhiều được. Nếu không lát nữa đến giờ ăn cơm con lại no, không ăn vô nữa."
Đoàn Đoàn chuyên tâm ăn ruột già trong bát, nghe vậy ngoan ngoãn gật đầu: "Vâng ạ!"
Giang Oản Oản rửa nồi rồi bắt đầu làm gan lợn.
Cho gan lợn vào nước sôi trụng sơ qua, đợi gan lợn đổi màu thì lập tức vớt ra, sau đó đổ dầu vào nồi, cho gan lợn vào xào chín, tiếp tục thêm gừng, tỏi, ớt và hạt tiêu vào đảo đều cho đến khi dậy mùi thơm rồi nêm muối, nước tương cho vừa ăn, cuối cùng cho thêm chút hành lá vào, món gan lợn xào hoàn thành.
Giang Oản Oản bày gan lợn ra đĩa, còn gắp vào chén Đoàn Đoàn thêm vài miếng, bánh bao nhỏ đã ăn xong ruột già lâu rồi, đang trông mong mà nhìn chằm chằm vào... Đĩa gan lợn của nàng.
Giang Oản Oản thấy cậu bé ăn vui vẻ như vậy, trong lòng thỏa mãn vô cùng, nangf lau lau mặt cho cậu bé, bất lực cười: "Con ăn từ từ thôi, nương chưa nấu đồ ăn xong hết đâu, con đừng có ăn no rồi không ăn được nữa bây giờ."
Đoàn Đoàn quẹt miệng, nói chắc nịch: "Bụng Đoàn Đoàn có thể chứa rất nhiều đồ ăn đó, con không no một chút nào cả!"
"Nương biết rồi, Đoàn Đoàn nhà ta là mèo con háu ăn nhất! Có phải không nào?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!