Tần Tĩnh Trì xoa đầu nó: "Được! Vậy con đi cùng cha tiễn ca ca về nhà."
Cẩu Đản và Nhị Oa cầm viên cá chiên Giang Oản Oản đưa, đặc biệt ngượng ngùng, Cẩu Đản lớn hơn một chút, biết từ chối, xấu hổ nói: "Thẩm thẩm, hai người giữ lại ăn đi! Chúng cháu đã ăn rất nhiều rồi!"
Giang Oản Oản cố ý làm bộ tức giận, nói: "Các cháu còn không nhận, ta sẽ tức giận đấy, sao? Chê viên cá này là thức ăn thừa sao?"
Cẩu Đản và Nhị Oa lập tức tái mặt, luống cuống giải thích: "Không... Không... Không có... Không có chê! Ngon như vậy, sao có thể chê chứ! Chỉ là chúng cháu cảm thấy có thể để lại cho Đoàn Đoàn đệ đệ ăn."
Giang Oản Oản xoa đầu bọn họ: "Được rồi, thẩm thẩm nói đùa thôi, nhà chúng ta thường xuyên làm, Đoàn Đoàn cũng thường xuyên ăn, cháu đừng quan tâm nó. Các cháu cứ yên tâm mang về là được."
Hai tiểu tử thấy nàng kiên quyết như vậy, cũng nhận lấy: "Vậy... Cảm ơn thẩm thẩm!"
"Không cần cảm ơn, sau này đến tìm Đoàn Đoàn chơi, ta lại làm món khác cho các cháu ăn!"
Hai người mắt sáng ngời, vui mừng khôn xiết: "Vâng! Cảm ơn thẩm thẩm!"
Tần Tĩnh Trì gọi hai tiểu tử: "Được rồi! Đi thôi! Ta đưa các cháu về."
Nhà Cẩu Đản và Nhị Oa cách nhau rất gần, đưa bọn họ về cũng tiện, đợi bọn họ đều về nhà an toàn, Tần Tĩnh Trì liền đặt bánh bao nhỏ lên vai mình, hai cha con mới đi về hướng nhà.
Đoàn Đoàn dạng hai chân nhỏ ra ngồi trên vai cha, hai tay ôm lấy đầu hắn, cười khúc khích trong suốt đoạn đường về, Tần Tĩnh Trì bị nụ cười của bảo bối nhà mình làm vui lây, khóe miệng cũng không ngừng nhếch lên.
"Cẩn Đản, con cầm cái gì trong tay vậy?" Cẩn Đản vừa bước vào cửa, cha của cậu bé với đôi mắt tinh tường đã chú ý tới thứ đồ trong tay cậu bé, đồng thời cũng đã ngửi được mùi thơm.
Cẩn Đản vội vàng đưa cá viên chiên trong tay ra và vui vẻ nói: "Cha, cha và nương mau ăn thử đi ạ! Đây là cá viên chiên mà Tĩnh Trì thúc thúc cho con đó ạ!"
Đại Ngưu nghe thấy cậu bé nói vậy thì cũng không còn để ý tới mùi thơm nữa, hắn ta lập tức véo tai cậu bé và bắt đầu dạy dỗ: "Sao con lại mang đồ ăn của nhà người ta về hả? Cái thằng ranh con này, nhà Tĩnh Trì thúc thúc của con vốn không giàu có gì, bây giờ con còn bắt người ta cho con đồ ăn!"
Cẩn Đản kéo tay cha đang véo tai mình: "Đau con! Cha, con có muốn mang về đâu, nhưng Oản Oản thẩm thẩm cứ bảo con mang về cho cha nương!"
"Còn cho cả Nhị Oa nữa! Cái này ăn ngon lắm đó ạ! Thẩm thẩm nói nó được làm từ cá, ngon lắm đó!"
"Thẩm thẩm làm món cá hấp tiêu, cá viên chiên, còn cả tôm gì đó nữa! Tất cả đều vô cùng ngon, con chưa từng ăn món nào ngon như vậy!"
"Cha, chúng ta cũng đi bắt cá để ăn đi ạ!"
Cẩn Đản líu lo nói những món cậu bé đã được ăn thử ngon như thế nào, thậm chí còn nheo mắt lại để cảm nhận dư vị.
Đại Ngưu nhìn đứa nhi tử ngốc nghếch của mình: "Con lừa ai đó hả? Mấy con cá kia hôi tanh như thế, sao có thể ngon được chứ?"
Cẩn Đản thấy cha mình không tin, cậu bé nôn nóng gãi đầu rồi vội vàng giải thích: "Thật sự rất ngon đó ạ!
Nói xong, cậu bé nhận ra mình vẫn còn đang cầm cá viên chiên, đôi mắt lập tức sáng bừng: "Cha không tin thì ăn thử món này đi ạ, cái này cũng được làm từ cá đó!"
Đại Ngưu nửa tin nửa ngờ, hắn ta đưa tay cầm một viên bỏ vào trong miệng, từ từ nhai vài cái, đôi mắt mở to, sau đó nhanh chóng nuốt xuống rồi lại lấy thêm một cái nữa cho vào trong miệng.
Mặc dù cá viên đã nguội nên độ ngon đã giảm đi rất nhiều, nhưng đối với Đại Ngưu mà nói thì vẫn là món ngon kỳ lạ!
Cẩn Đản thấy cha mình ăn thêm một cái mà vẫn chưa dừng lại, cậu bé vội vàng cướp lại cá viên: "Cha! Cha ăn ít thôi, nương vẫn chưa được ăn đâu ạ!"
Cái mặt mo của Đại Ngưu đỏ bừng, hắn ta cảm thấy rất chột dạ: "Chẳng qua là quá ngon nên cha mới không nhịn được mà ăn thêm vài cái thôi sao."
Nhìn số cá viên chiên vẫn còn hơn phân nửa, Đại Ngưu nuốt nước miếng rồi nhìn sang chỗ khác: "Con cầm đi ăn với nương đi!"
"Con không ăn đâu, con ăn no rồi! Hôm nay lúc nhà Tĩnh Trì thúc thúc vẫn chưa ăn cơm, Đoàn Đoàn còn cho con và Nhị Oa hồ lô bọc đường với một ít bánh ngọt trông rất đẹp để ăn đó!"
Cẩn Đản nhớ tới vị ngọt của hồ lô bọc đường và sự ngọt ngào của bánh ngọt, rồi lại nhớ tới những món ngon hơn sau đó, cậu bé cảm thấy hôm nay thật sự đã hạnh phúc muốn chết!
"Sau đó những món ăn thẩm thẩm làm đều rất ngon, đều làm từ cá và côn trùng nhiều chân! Con và Nhị Oa đã được ăn rất nhiều đó ạ! Bây giờ con vẫn còn cảm thấy no!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!