Chương 297: (Vô Đề)

Mộ Nam Tinh mỉm : "Tần thúc, , gọi thức dậy."

Khi Mộ Nam Tinh nhà thì Đoàn Đoàn vẫn đang khẽ ngáy: "Khò… Khò…"

"Đoàn Đoàn! Đoàn Đoàn! Mau rời giường, chẳng đến thao trường với ?" Mộ Nam Tinh bên mép giường nhẹ giọng .

Đoàn Đoàn thấy một chút tiếng động thì nhíu mày, thuận tiện lật đắp chăn tiếp tục ngủ: "Khò…"

Mộ Nam Tính thấy , bất lực gọi bé tiếp: "Đoàn Đoàn? Đoàn Đoàn?"

Đoàn Đoàn quấy rầy đến tâm phiền ý loạn, đột nhiên túm lấy góc áo Mộ Nam Tinh, Mộ Nam Tinh chú ý liền bé kéo lên giường.

Mộ Nam Tinh ngây Đoàn Đoàn ở gần trong gang tấc, nghĩ đến điều gì mà vội vàng dậy.

Lần Đoàn Đoàn động tác lớn của bé cho tỉnh giấc.

Cậu bé mở đôi mắt mơ màng thì thấy Mộ Nam Tinh bên giường, bé lập tức tỉnh táo : "Tinh Tinh ca! Huynh… Huynh tới ! Đệ… Đệ dậy liền!"

Đoàn Đoàn nghĩ đến lời hôm qua là sẽ dậy sớm, nhất thời hổ đỏ mặt.

Nhanh chóng lấy quần áo mà Giang Oản Oản chuẩn cho bé tối hôm qua, cũng quan tâm Mộ Nam Tinh , bé nhanh chóng mặc quần áo giày chạy vội ngoài, chỉ để một câu: "Tinh Tinh ca, rửa mặt! Đệ xong nhanh thôi!"

Mộ Nam Tinh giường bừa bộn, ngón tay khẽ động, định ngoài nhưng bé ngẫm nghĩ xoay , cẩn thận gấp chiếc chăn còn ấm giường.

Đợi đến khi bé ngoài thì Đoàn Đoàn rửa mặt xong đang giày .

Giang Oản Oản bưng bánh bao chiên và cháo gạo lên bàn, với Mộ Nam Tinh: "Tinh Tinh, mau xuống, ăn sáng xong ."

Đoàn Đoàn nhanh tay lẹ mắt kéo Mộ Nam Tinh tới bên bàn ăn: "Tinh Tinh ca! Mau! Ăn sáng!"

Vốn dĩ Mộ Nam Tinh ăn nhưng ngửi thấy mùi thơm phức của bánh bao bàn ăn khiến bé nhịn cầm đũa: "Được, hôm nay phiền Tần thúc và Tần thẩm ."

Đoàn Đoàn híp mắt gắp cho bé một cái bánh bao chiên: "Tinh Tinh ca, đừng khách sáo! Mau! Nếm thử cái bánh bao ! Nương bánh bao ăn ngon lắm! Nhân thịt bên trong đặc biệt thơm!"

Hai tiểu tử vui vẻ húp cháo, ăn xong vài cái bánh bao chiên, chúng mới lên xe ngựa đến thao trường.

Còn Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì cũng dẫn theo bốn Tần Tiểu Quang bắt đầu việc.

Vì Mộ Quy Hoằng nhất quyết cho họ dùng cửa tiệm tên của ngài nên Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì định hợp tác với ngài , đến lúc đó chia đều bạc kiếm là .

Còn Mộ Quy Hoằng vặn một tòa lầu các ai , tuy bằng Lăng Tiêu Lâu nhưng cũng kém là bao.

Giang Oản Oản quyết định dùng tòa lầu các để mở tửu lâu.

Còn tiệm lẩu và tiệm hải sản chỉ cần cửa tiệm rộng rãi là .

Mộ Quy Hoằng tiện mặt nên cho một tín bên cạnh dẫn họ xem từng cửa tiệm.

Chỉ xem một ngày, Giang Oản Oản và Tần Tĩnh Trì quyết định xong cửa tiệm dùng cho tiệm lẩu và tiệm hải sản.

Tiếp theo là vấn đề trang trí.

Tiệm lẩu và tiệm hải sản thì cần quá cầu kỳ, còn tửu lâu thì tốn chút tâm tư, dù đối tượng chính của tửu lâu là giàu thậm chí là quan quý tộc.

Lâm Lộ và Lâm Giang khắp tửu lâu định, sẽ do hai họ kinh doanh, đương nhiên họ phấn khích.

Đi hết ba tầng lầu của tửu lâu, họ đều hài lòng.

Tửu lâu ngoài đại sảnh ở tầng một, hai tầng đều là phòng riêng nên vấn đề riêng tư cần cân nhắc nữa, chỉ cần cải thiện đơn giản phong cách của từng phòng riêng là .

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!