Chương 28: (Vô Đề)

Đoàn Đoàn nghi hoặc nhìn Giang Oản Oản, như thể đang hỏi "Ngon như vậy! Sao lại không thích?"

Giang Oản Oản xoa đầu cậu bé: "Mau ăn đi!"

Đợi đến khi ba người trở về quầy hàng, bên cạnh quầy hàng có một nữ tử trẻ tuổi ăn mặc rất khá, thấy bọn họ quay lại, mắt sáng lên, sau đó lại vội vàng nói: "Lão bản! Cuối cùng các người cũng đã về, khoai tây nanh sói nhà ông hôm nay bán hết rồi sao?"

Giang Oản Oản nghi hoặc nhìn nàng ta, sau đó gật đầu: "Quả thực đã bán hết!"

Nữ tử kia nhíu mày tiếc nuối, suy nghĩ một chút, lại vội vàng hỏi: "Vậy ngày mai các người còn đến chứ? Ngày mai giữ cho ta mười phần… À không... Giữ hai mươi phần đi! Tiểu thư nhà ta rất thích ăn!"

Việc làm ăn tự tìm đến cửa, sao có thể từ chối, Giang Oản Oản vội vàng nói: "Được! Vậy ngày mai ngươi đến sớm một chút nhé." "Vâng! Được!"

Giang Oản Oản nhìn nữ tử rời đi, nói với Tần Tĩnh Trì: "Vừa rồi nàng ta nói tiểu thư, vậy nàng ta chính là nha hoàn! Nha hoàn mà đã ăn mặc tốt như vậy! Ước chừng là người nhà giàu có!"

Tần Tĩnh Trì gật đầu phụ họa: "Ừ."

Giang Oản Oản cũng không nghĩ nhiều nữa, thúc giục Tần Tĩnh Trì: "Chúng ta mau đẩy xe về thôi!"

Đợi đến khi cả nhà đều về đến nhà, mặt trời vẫn còn trên đỉnh đầu. Giang Oản Oản đổ hết đồng tiền trong túi ra bàn, nàng và Tần Tĩnh Trì bắt đầu đếm tiền.

Cuối cùng tính ra, hôm nay bọn họ kiếm được khoản hai lượng và năm trăm đồng tiền!

Giang Oản Oản vui mừng khôn xiết, nói: "Hôm nay chúng ta ăn chút gì ngon!"

Sau đó nhìn hai cha con hỏi: "Hai người muốn ăn gì?"

Đoàn Đoàn buột miệng nói: "Tôm! Còn có... Còn có cá tròn tròn!"

Tần Tĩnh Trì nghe lời tiểu Đoàn Tử, cổ họng trượt trượt, sau đó cũng nhìn Giang Oản Oản gật đầu.

"Được! Hôm nay ăn tôm và cá! Lát nữa chúng ta sẽ đi bắt!"

Đang lúc bọn họ thảo luận, bên ngoài truyền đến tiếng đập cửa bốp bốp, Tần Tĩnh Trì đi qua mở cửa, thấy Đại Ngưu đang cõng một gùi lớn ống tre và que tre đứng trước cửa nhà hắn, phía sau còn có Cẩu Đản đi theo.

"Đại Ngưu ca, mau vào!"

Tần Tĩnh Trì giúp Đại Ngưu đặt gùi xuống, liền mời người vào nhà ngồi.

Đại Ngưu lắc đầu: "Ta không ngồi đâu, trong nhà còn có việc!" Nói xong hắn ta liền muốn dẫn Cẩu Đản về.

Lúc này, Đoàn Đoàn tò mò đi ra sân, nhìn thấy Cẩu Đản ca ca và Đại Ngưu thúc thúc, mắt sáng lên, vừa chạy vừa gọi: "Cẩu Đản ca ca! Đại Ngưu thúc thúc!"

Tần Tĩnh Trì thấy cậu bé như quả pháo nhỏ xông tới, vội vàng ôm lấy cậu bé, dở khóc dở cười cọ cọ mũi cậu bé: "Đi đường đừng có nhanh quá, ngã thì sao?"

Đoàn Đoàn đỏ mặt, lí nhí nói: "Lần sau Đoàn Đoàn không như vậy nữa! Con... Chỉ là con nhìn thấy Cẩu Đản ca ca nên quá vui mừng thôi!"

Nói xong hai tiểu tử còn cười không ngừng.

Tần Tĩnh Trì đặt cậu bé xuống: "Con dẫn Cẩu Đản ca ca vào chơi đi!"

Thấy Đại Ngưu do dự, nói: "Đại Ngưu ca, hay là hôm nay để Cẩu Đản ở nhà ta chơi với Đoàn Đoàn đi!"

Đại Ngưu suy nghĩ một chút, dù sao nhi tử mình ở đâu cũng là chơi, liền đồng ý: "Được, vậy tối ta sẽ đến đón nó."

"Cẩu Đản ca ca, chúng ta mau vào đi!" Đoàn Đoàn nắm tay Cẩu Đản, muốn đi vào nhà.

Cẩu Đản kéo Đoàn Đoàn lại, vội vàng nói: "Nhưng Nhị Oa còn đang đợi ta, ta vốn định đến gọi đệ!"

Đoàn Đoàn luống cuống nhìn Tần Tĩnh Trì đi vào phía sau: "Cha ơi, Nhị Oa ca ca còn đang đợi chúng con, chúng con có thể ra ngoài chơi không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!