Chương 49: Tiểu Beta Tôi Là Một Quân Nhân

"A..."

Hạ Mễ Chúc cong cả lưng, vật nhỏ của cậu bị người âu yếm yêu thương sảng khoái đến khó nhịn.

"Hức..."

Đậu nhỏ bị ngậm lấy, Hạ Mễ Chúc lập tức bị kích thích đến bắn ra, mật ngọt day đầy áo sơ mi của người dàn ông.

Một ít bắn lên vật to lớn trong tay cậu, khiến cho hành động của cậu càng thêm trơn tru, càng thêm kích thích người đàn ông dục hỏa bừng bừng.

Môi lưỡi của hắn càng thêm ra sức yêu thương đậu nhỏ của cậu, khiến nó đỏ tươi kiểu diễm ướt át mê người.

"Hư hư...! Tiên sinh...! Ưm..."

"Tôi nghĩ...! Lần trước tôi mất lý trí là bởi em luôn miệng gọi tôi "tiên sinh"..."

"A...! Tiên sinh đừng...! Ưm...! Ha..."

Mông nhỏ bị nhào nặn, Hạ Mễ Chúc không chịu nổi kh0ái cảm ở mấy nơi, không ngừng quặn quẹo thân mình.

"Lại gọi mấy tiếng...! Tiểu Beta..."

"A ha...! Tiên...! Tiên sinh...! Hức..."

Lần thứ hai bắn ra, Hạ Mễ Chúc đầu óc trắng xóa, ngã nhào trong ngực người đàn ông.

Người đàn ông giống như muốn tới, tay lớn bao lấy hai tay đã muốn nhũn ra của cậu, ra sức chuyển động lên xuống.

Lúc cậu cảm giác tay như không còn là của cậu...

Phụt...

Mùi vị tanh nồng như sóng biển ập vào mặt Hạ Mễ Chúc, một chút còn bắn lên môi cậu, bị cậu theo bản năng cuốn vào miệng...

Hạ Mễ Chúc ngẩn ra...! Cậu...! Vừa mới làm gì vậy...! Làm cái gì vậy...! Hạ Mễ Chúc nhất thời quên cả thở.

"Ha..."

Một tiếng cười khàn khàn vang lên bên tai, vừa ma vừa tô, chọc cho mặt cậu nóng đến lợi hại.

Đặc biệt là mùi vị kỳ lạ trong miệng...! Cậu giống như còn nếm được mùi gỗ đàn ủ trong tuyết...

Cậu mê mang nghĩ, có phải lúc này mùi hương kia cũng đang bao bọc lấy cậu không...! Khiến cho toàn thân thân cậu đều nhiễm lên khí tức của hắn...

"Tiên sinh..."

Hạ Mễ Chúc mơ màng nhìn người đàn ông đang dùng một cái ống nhựa thu lấy anh em của mình, hô hấp không suyễn, bình tĩnh như người vừa mới phát tiết dục vọng không phải là mình vậy.

Cậu mê mang nghĩ...! Lúc nào người này mới có thể đánh mất lý trí, không còn bình tĩnh thong dong...! Là giống như đêm đó sao...! Nhưng đêm đó là do rượu...! Không phải do cậu...! Thật muốn...! Thật muốn một lần nhìn thấy người này đánh mất lý trí vì mình...! Cho đù sợ rằng lúc đó cậu sẽ không sống tốt...

"Ừm?"

Người đàn ông không biết suy nghĩ muốn tìm ngược của cậu, ôn nhu giúp cậu xử lý sạch sẽ.

Người như Lộ Nguyên Hầu, thời điểm có thể khiến hắn đánh mất lý trí thật sự là đếm trên đầu ngón tay cũng chưa đếm hết.

Là một quân nhân, còn là Alpha cấp S, việc làm chủ lý trí là yêu cầu khắc khe hắn đưa ra cho mình.

Đêm đó vẫn luôn canh cánh trong lòng hắn, sao có thể lại có lần hai.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!