Chương 40: Đi tiểu

Editor: Minh An

Beta: Cún

Thật ra trong quá trình trang trí thì Kiều Vãn Tình cũng qua quan sát tiến độ rất nhiều lần. Nhưng vì vấn đề thời gian cùng khoảng cách nên cô không thể thường xuyên tới đây kiểm tra được. Vì thế người ở công ty nội thất bắt đầu làm qua loa lấy lệ nên mới xuất hiện nhiều vấn đề nhỏ như vậy.

Cuối cùng người phụ trách đáp ứng Kiều Vãn Tình là những vấn đề cô đưa ra sẽ tận lực sữa chữa đến khi cô vừa lòng mới thôi.

Kiều Vãn Tình mơ hồ cảm thấy đối phương nói như vậy để Cố Yến Khanh nghe. Mà kỳ lạ, rõ ràng Cố Yến Khanh chẳng làm cái gì, chỉ lạnh mặt một chút thôi mà đối phương lại trở nên vô cùng dễ nói truyện.

Đúng là không khoa học.

Chẳng lẽ mấy tổng tài bá đạo đều thật sự có khí thế làm người ta sợ hãi?

Nhưng sao cô chẳng cảm thấy gì nhỉ?

Sau khi giải quyết xong chỗ công ty nội thất, sắc trời bên ngoài vẫn còn sớm, Cố Yến Khanh nói: "Đi thôi, đưa em đến một chỗ."

"Chỗ nào?" Kiều Vãn Tình thấy anh cứ thần thần bí bí nên có chút tò mò.

"Tới nơi thì biết."

Hẳn là nơi đó cách đây không xa. Cố Yến Khanh đưa cô đến một chỗ cách quán đồ chay của cô khá gần. Cô thấy nơi này đất bị đào xới hết lên.

Khó trách vừa rồi lúc đến gần cô thấy có tiếng ầm ầm ầm, hóa ra là phát ra từ chỗ này.

"?" Kiều Vãn Tình có dự cảm không lành.

Quả nhiên cô nghe được Cố Yến Khanh nói: "Tôi mua mảnh đất này, định xây một biệt thự để nghỉ dưỡng."

"…… Kẻ có tiền."

"Cách quán đồ chay của em không xa nhỉ?" Cố Yến Khanh nói, nhấn mạnh vào mấy chữ "không xa", hàm nghĩa không cần nói cũng biết.

Kiều Vãn Tình: "……"

"Em cảm thấy thế nào?" Cố Yến Khanh hỏi cô.

Kiều Vãn Tình còn có thể cảm thấy thế nào? Người ta có tiền nên người ta tùy hứng, chả lẽ cô còn có thể phản đối?

"Rất không tồi. Nơi này non xanh nước biếc, vô cùng thích hợp để xây biệt thự nghỉ dưỡng." Kiều Vãn Tình thuận miệng nói lung tung, đến chính cô cũng chẳng biết mình đang nói cái gì.

Cố Yến Khanh nói: "Vốn dĩ còn định xây ở gần nhà em, nhưng nghĩ tới lúc xây sẽ ảnh hưởng đến Khẩu Khẩu nên mới đổi thành chỗ này."

"……" Vậy hình như tôi phải cảm ơn anh nhỉ?

"Ơ chỗ này có rau dại!" Kiều Vãn Tình đang nghĩ nhỡ Cố Yến Khanh lại mượn cơ hội nói thêm gì đó thì cô chẳng biết nên trả lời như thế nào. Vô tình lại bắt gặp mấy cây rau tể thái mọc ngược sáng, vô cùng tươi tốt, "Rau này có thể dùng để làm vằn thắn."

Cố Yến Khanh nhìn cô hưng phấn như nhặt được trân bảo đi qua hái rau. Anh biết cô đang trốn tránh cái gì nhưng cũng không vạch trần cô.

Khẳng định là Kiều Vãn Tình không biết chiến thuật của kẻ địch đã được nâng cấp. Bây giờ kẻ định không làm bậy đi nói "tôi thích em", "tôi muốn theo đuổi em" nữa. Cố Yến Khanh đổi chiến thuật biến mình thành độc dược có tác dụng chậm từ từ thấm vào tim phổi cô làm không có thuốc nào cứu được cô thoát khỏi việc quen thuộc với sự tồn tại của mình nữa.

Vì mấy năm nay núi Tây đang tu sửa lại nên có rất ít người tới đây, rau dại mọc ở đây phần lớn đều là mọc tự nhiên không bị ô nhiễm. Kiều Vãn Tình hái được một nắm rau chuẩn bị mang về làm vằn thắn ăn.

Cố Yến Khanh tuy không có hứng thú với rau dại nhưng thấy bộ dáng vui vẻ của Kiều Vãn Tình thì anh cũng đi tìm cùng cô.

Đổi lại là một năm trước, đánh chết Cố tổng cũng không tin được có một ngày mình sẽ đến nơi núi rừng hoang vắng tìm rau dại……

Rau dại có không ít ở núi Tây. Bây giờ lại vì đang tu sửa, lại bị phong tỏa không cho đi vào nên rau dại sinh trưởng càng mạnh mẽ hơn. Vì vậy chỉ trong thời gian ngắn hai người hái được không ít rau.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!