Editor: Minh An
Beta: Cún
Qua rằm tháng Giêng thì khách đến Nông Gia Nhạc cũng dần thưa thớt. May là Kiều Vãn Tình cơ trí, thừa dịp đợt trước đông khách bán hết rau ở hai vườn đi rồi, chỗ rau còn lại còn đang trong quá trình sinh trưởng.
Hơn nữa mấy ngày nữa thì trường học cũng khai giảng, không ít rau có thể mang sang bên đó bán.
Thêm vào đó có một số quán ở trấn trên thấy rau dưa của Nông Gia Nhạc bán vô cùng tốt, người tới ăn cơm cũng nhiều thì biết được là rau dưa nhà Kiều Vãn Tình ăn ngon. Có một vài tiệm cơm nhỏ cũng tới chỗ cô để mua rau.
Cho nên tạm thời cô không cần lo lắng rau dưa sẽ bị ế.
"Hôm nay lại đi giao nhiều rau hả?"
Hôm nay cậu hai qua đây hỗ trợ Kiều Vãn Tình lại ôm một đống lớn rau dưa đi giao. Ông vừa vui vừa kinh ngạc. Mấy ngày nay thì việc làm ăn tương đối ảm đạm, thậm chí bên Nông Gia Nhạc còn không dùng hết 10 cân mỗi ngày.
Bởi vì bên này cô cũng không cần quá nhiều người trợ giúp, trong nhà mợ hai cũng có việc nên mấy ngày nay toàn là một mình cậu hai giúp cô đi giao rau. Ông ấy là đàn ông sức lực lớn, Kiều Vãn Tình chỉ cần hái rau cho vào túi là được, vì vậy công việc của cô nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Kiều Vãn Tình lau lau trán mình, nói: "Bà chủ của Nông Gia Nhạc tìm được một khách hàng của mình, nửa tháng giao cho người ta một lần."
Bà chủ Thái là một người rất có đầu óc kinh doanh. Bà thấy việc bán rau tươi kiếm được khá nhiều tiền lãi, hiểu rằng rau nhà Kiều Vãn Tình rất được khách hàng ưa chuộng. Vì vậy bà bắt đầu tìm kiếm các khách hàng cố định, kiếm được không ít khách hàng nhiều tiền ở trên huyện cùng C thị. Vì thế mỗi nửa tháng bà đều bảo nhân viên đi giao cho họ một lần.
Như vậy thì bà sẽ có khách quen của mình, vừa có lợi cho mình, vừa có lợi cho cả Kiều Vãn Tình.
Kiều Vãn Tình thật sự bội phục sự cơ trí của bà.
Nhưng đồng thời cô cũng không hiểu, bà kiếm được nhiều tiền như vậy rồi vì sao lại phải tiếp tục moi tiền người ta vậy?
"Bà chủ Thái rất giỏi buôn bán nha!"
"Đúng ạ," Kiều Vãn Tình bỏ đồ ăn trên đất vào trong bao tải, "Nếu không nhờ bà ấy thì rau nhà cháu sẽ phải bỏ đi nhiều lắm."
"À đúng rồi, cháu có suy xét muốn thuê thêm một ít đất ở bên núi Tây bên kia để trồng một ít rau dưa không? Hiện tại không phải đang thịnh hành việc người ta tự hái đồ ăn sao? Đến lúc đó chúng ta trồng sau đó cho bọn họ tự đi thu hoạch, khẳng định cũng kiếm được không ít nha."
Kiều Vãn Tình nhanh nhẹn vác bao tải lên xe, nói với cậu hai: "Cháu đã đồng ý với bà chủ Thái không bán rau sống rồi."
Hơn nữa hiện tại cô cũng không có nhiều thời gian rảnh như vậy. Mấu chốt là bạn nhỏ Khẩu Khẩu một ngày cũng chỉ đi tiểu có nhiêu đó thôi, tuy rằng có thể pha vào trong nước, nhưng nếu pha quá loãng thì tác dụng cũng sẽ giảm đi.
Cậu hai nghe vậy, cười ra tiếng nói: "Bà chủ Thái như này thật quá gian trá rồi!"
Sau khi sắp xếp việc trong nhà xong, Kiều Vãn Tình cuối cùng cũng có thể yên tâm đi C thị xem quán bán đồ chay.
Hiện tại cô có chút do dự. Lúc đầu cô định sẽ ghi món người ta gọi, nhưng nhỡ đâu về sau việc làm ăn của quán quá tốt, nhu cầu của mọi người lại lớn, cô không thể làm xuể được.
Cô cũng lo lắng nếu mình làm đầu bếp của quán thì không còn thời gian lo việc ở nhà nữa, nhưng nếu thuê đầu bếp…… cô làm gì có tiền chứ?
Không chỉ có vậy, cô còn rất nhiều nghi vấn khác nên cô chuẩn bị đi đến quán đồ chay kia tìm ông chủ hỏi thăm một số vấn đề để xử lí sao cho thích hợp.
Kiều Vãn Tình vốn dĩ không định mang Khẩu Khẩu đi theo, cô định đi về trong ngày luôn.
Nhưng Cố Yến Khanh lại nói với cô là thời gian làm việc của ông chủ kia có chút kỳ quái, toàn là ngủ ngày rồi làm đêm. Ban ngày nếu cô muốn gặp được ông ấy, chỉ sợ cũng không dễ dàng.
Người này cũng quá kỳ lạ rồi.
Kiều Vãn Tình cũng không còn cách nào khác đành phải ngủ lại ở nơi đó một đêm, mang theo Khẩu Khẩu đi cùng.
Từ trấn lên C thị hết khoảng hai giờ nếu tự mình lái xe. Nhưng nếu không lái xe thì lại vô cùng phiền phức, đầu tiên phải đi xe từ huyện mình đến huyện Lâm Thủy, sau đó lên huyện Lâm Thủy lại tiếp tục ngồi xe đi C thị.
Lần trước cô đi X thị vừa vặn quen được một người, đi nhờ xe của người ta. Nhưng lần này cô lại không may mắn như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!