Chương 29: Cai sữa

Editor: Minh An

Beta: Cún

Tính linh tinh vụn vặn thì hiện tại trên người Kiều Vãn Tình có khoảng mười vạn. Vậy vẫn còn thiếu 20 vạn. Nếu không đi vay ở ngân hàng nhỉ?

Cũng không biết có vay được hay không, nhỡ đâu không trả được thì sao?

Bán con trả nợ?

"Cốc cốc."

Đang lúc Kiều Vãn Tình phát sầu vì tiền thì cửa phòng của cô bị gõ vang. Kiều Vãn Tình đi qua mở cửa ra thấy Cố Yến Khanh bế Khẩu Khẩu đứng ở cửa, Khẩu Khẩu nằm trong lòng ngực anh đã ngủ.

Đã muộn thế này anh ấy còn chưa đi!

Kiều Vãn Tình cố ý tránh trong phòng chính là chờ đối phương đi rồi mới đi ra ngoài, bằng không cô cảm thấy khá ngại.

Hơn nữa cô càng sợ nhỡ đâu não Cố Yến Khanh có vấn đề lại cảm thấy Đường Nguyệt Nguyệt nói khá có đạo lý, bỗng nhiên lại nghĩ thử đến với nhau cũng không phải không được thì làm sao bây giờ?

Khụ khụ, tuy rằng khả năng này là không lớn.

"Anh đặt con trên giường ngủ đi."

Kiều Vãn Tình vốn dĩ định bế Khẩu Khẩu nhưng nghĩ tới tình huống xấu hổ lúc trước nên bảo Cố Yến Khanh trực tiếp đặt Khẩu Khẩu lên giường.

Cố Yến Khanh đặt Khẩu Khẩu xuống rồi cởi áo ngoài cho nó, đắp chăn lên rồi hỏi Kiều Vãn Tình: "Cô trốn trong phòng một mình làm gì?"

Đương nhiên là trốn anh rồi! Nhưng vẻ mặt Cố Yến Khanh thản nhiên như chưa phát sinh bất cứ cái gì làm Kiều Vãn Tình cảm thấy mình nghĩ quá nhiều.

Người ta còn không để việc đó trong lòng.

Nhưng như vậy cũng tốt.

Kiều Vãn Tình nói: "Chuẩn bị kế hoạch mở quán đồ ăn chay đó, nghĩ xem nên thuê như nào rồi viết kế hoạch nên mở quán như nào."

Cố Yến Khanh biết cô đang băn khoăn nhất ở điểm nào, nói: "Năm trước cửa hàng mẹ và bé kia lợi dụng cô để tuyên truyền marketing đã bị kiện thành công rồi. Nếu không có gì bất ngờ thì cô sẽ nhận được một khoản bồi thường không nhỏ, đến lúc đó tôi chuyển cho cô."

"Cái tiền ấy thì thôi đi," Kiều Vãn Tình nghĩ đến lần bị người ta bôi đen để làm marketing kia cả người liền khó chịu, không muốn nhận bồi thường, "Phiền anh giúp chúng tôi từ thiện số tiền ấy nha."

Cố Yến Khanh có chút ngoài ý muốn vì cô lại từ chối nhận số tiền này, cảm giác lời nói như thế này Kiều Vãn Tình sẽ không nói. Nhưng cô thật sự lại nói như vậy.

"Hay là…… tôi cho cô mượn?"

"Nói sau đi."

Kiều Vãn Tình không muốn dây dưa chuyện tiền nong với Cố Yến Khanh, giữa cô và anh ấy chỉ có thể là người qua đường hoặc bạn bè. Thậm chí việc anh ấy mua sữa bột cho Khẩu Khẩu cũng không đại biểu hai người có tình cảm gì khác với nhau, đó chỉ là quan hệ bạn bè bình thường thôi.

Cô cũng không muốn vay tiền của anh ấy. Trong sách Kiều Vãn Tình chết thảm như vậy cũng là vì tiền. Bởi vì tham tiền của Cố Yến Khanh mới bước vào vũng bùn, rơi vào cảnh vạn kiếp bất phục.

Vì vậy dù cho Cố Yến Khanh nói vô cùng uyển chuyển, là mượn chứ không phải cho, hai người chỉ là quan hệ nợ nần với hau thôi nhưng Kiều Vãn Tình vẫn từ chối.

Nói là cô làm ra vẻ cũng được.

Cố Yến Khanh nhìn cô gái trước mắt hơi rũ đôi mắt, tóc dài rủ xuống dưới. Từ vị trí của anh có thể nhìn thấy cái trán trắng bóng của cô, hàng mi dài hơi hơi run rẩy.

Đột nhiên anh rất muốn biết từ sau khi Kiều Vãn Tình ngủ với anh thì đã trải qua những điều gì.

Có câu nói "giang sơn dễ đổ bản tính khó dời", Kiều Vãn Tình thay đổi nhưng lại thay đổi quá nhiều rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!