Editor: Minh An
Beta: Cún
Buổi chiều dì Lý tới đây nói xin lỗi, nói bà không biết bọn họ lại đây, vô cùng ngượng ngùng vì đã quấy rầy Kiều Vãn Tình. Kiều Vãn Tình biết dì Lý cũng không phải loại người như vậy nên cũng không đem chuyện sai này tính trên đầu bà.
Vốn dĩ trong nhà có Cố Yến Khanh cùng Uyên Uyên tới đã đủ náo nhiệt, kết quả đến giữa trưa Đường Nguyệt Nguyệt cũng bảo cô ấy muốn tới.
Mỗi ngày mẹ của Đường Nguyệt Nguyệt lại lải nhải cô ấy nên đi tìm bạn trai, rồi còn ép cô ấy đi xem mắt. Cuối cùng bức cô ấy tức giận, quyết định "bỏ nhà ra đi", vừa vặn cũng muốn tới thăm Kiều Vãn Tình liền nhân cơ hội tới đây.
Vốn dĩ đang quạnh quẽ, có ba người tới tức khắc náo nhiệt hẳn lên.
Thời điểm Đường Nguyệt Nguyệt tới đã chạng vạng.
Hai ngày nay trời liên tục mưa, thời tiết rất lạnh. Tuy rằng hôm nay có ánh nắng nhưng nhiệt độ cũng không cao. Hơn nữa lúc chạng vạng còn có gió lạnh thổi qua. Lúc Đường Nguyệt Nguyệt đi chỉ mặc váy ngắn thời thượng, mang tất chân nhung. Đến nhà Hứa Hàm thì run bần bật.
"Ngọa tào nhà cậu cũng lạnh quá đi." Đường Nguyệt Nguyệt dậm dậm chân.
"Nhiệt độ trong núi lúc nào cũng thấp hơn bên ngoài vài độ, ai bảo cậu muốn mặc đẹp làm gì."
"Tớ có biết ở đây lạnh như vậy đâu?"
Bà nội Kiều nhóm bếp lên, tiếp đón cô ấy, nói: "Cháu qua bên này ngồi đi, ấm áp."
Đường Nguyệt Nguyệt chạy nhanh qua ngồi ở đó: "Cháu cảm ơn bà… Ngọa tào!!! Con gì đây?"
Nhìn đến Hoàng Đại Tiên đang cuộn tròn thân mình sưởi ấm bên cạnh bếp, nằm ngủ. Đường Nguyệt Nguyệt bị dọa một chút rồi nói: "Chẳng lẽ đây là Hoàng Đại Tiên mà cậu hay nói?"
Kiều Vãn Tình rót cho cô ấy một chén trà nóng, nói: "Đúng rồi. Không phải cậu đang muốn gả sao? Ước với nó là năm nay có thể tìm một người chồng như ý."
Đường Nguyệt Nguyệt nửa tin nửa ngờ nhìn con vật đáng yêu trước mắt, nói: "Nếu ngươi linh như vậy, liền phù hộ cho ta năm nay ngủ được với nam thần, ha ha ha ha."
Kiều Vãn Tình: "….. Tỉnh tỉnh bạn ơi."
Đường Nguyệt Nguyệt hiển nhiên không đoán được Cố Yến Khanh sẽ xuất hiện ở đây, còn mang theo một đứa nhỏ xinh đẹp. Thời điểm mấy người bọn họ không chú ý, cô túm Kiều Vãn Tình nhỏ giọng hỏi: "Cậu với anh ta thật sự không có gian tình sao? Sẽ không giấu tớ trộm ở bên nhau chứ?"
Kiều Vãn Tình bất đắc dĩ nói: "Thật sự là không có. Anh ấy chỉ đến xem Khẩu Khẩu mà thôi."
"Hả, anh ta lại để bụng Khẩu Khẩu như vậy hả?"
Đường Nguyệt Nguyệt có chút bất ngờ. Nhân phẩm của Cố Yến Khanh cũng thật tốt quá đi. Đổi lại nếu là kẻ có tiền khác chắc đã sớm trực tiếp động thủ đoạt đứa nhỏ đi rồi.
Dù sao trên phim truyền hình người ta cũng diễn như vậy.
Kiều Vãn Tình buông tay: "Ai biết được, chắc là lần đầu tiên được làm ba, cảm thấy mới mẻ."
"….." Thế nhưng cô lại không thể phản bác.
"Đứa nhỏ kia là con của anh ta hả?" Đường Nguyệt Nguyệt nhìn đứa nhỏ xinh đẹp, hỏi. Nếu là thật thì cô cảm thấy không đáng giá thay cho bạn thân của mình.
"Cháu trai, nhưng mà về sau sẽ trở thành con anh ta thôi."
"???" Đường Nguyệt Nguyệt khó hiểu nhìn cô, "Sao cậu biết? Cố Yến Khanh nói?"
Khụ khụ, vì tớ đọc qua sách này rồi, biết cốt truyện rồi.
Phải biết rằng hai đứa nhỏ hiện tại này tương lai sẽ là hai đại lão đó.
Đương nhiên cô không thể nói. Nếu để Đường Nguyệt Nguyệt biết cô đang ở trong sách, lại là một nhân vật tên cũng không xuất hiện, có cũng được không cũng chẳng sao chắc sẽ vô cùng bi thương.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!