Chương 33: Gương mặt đại diện

Editor: Min

Đèn trên con đường họ đang đĩ cũng không quá sáng, phản ứng đầu tiên của Thẩm Minh Xuyên đó là cẩu tử, theo bản năng hắn liền bảo vệ Ôn Nhiên.

"Sao vậy anh?" Ôn Nhiên nhận ra hắn đang căng thẳng liền hỏi.

"Hình như có phóng viên."

"Ở đâu vậy?" Ôn Nhiên quay đầu lại nhìn.

"Ở bên phải."

Cả hai cùng quay sang phải nhưng mấy người bị bắt gặp lại không phải phóng viên, mà lại mấy cô gái trẻ, vừa thấy họ quay sang thì mấy cô gái liền vội vội vàng vàng cất điện thoại, làm như chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Từ cách ăn mặc thì khẳng định phải đám cẩu tử mà có phần giống học sinh sinh viên hơn.

Thẩm Minh Xuyên khẽ thở phào, Ôn Nhiên nói: "Anh không cần phải quá căng thẳng như thế, cho dù là phóng viên thì cũng khô sao, bọn mình đâu phải là yêu đương vụng trộm."

"Anh sợ đám người đó sẽ làm em và con bị thương."

Ôn Nhiên cảm thấy trong lòng tràn đầy ấm áp. Mấy cô gái thấy hai người đã để ý tới mình, liền vô cùng phấn khích, họ đùn đẩy nhau đi tới.

"Ôi, thật sự là Nhiên Nhiên này! Vị này chắc chắn là Thẩm ba ba."

"A a a a a, chúng ta đến đây đúng là gặp may mà, không ngờ lại được gặp thật này."

"Lần đầu tiên được đứng gần thần tượng thế này, gà đông lạnh rồi. (*)"

(*) Là ngôn ngữ mạng ý chỉ sự phấn khích.

"Nhiên Nhiên với Thẩm ba ba đều soái quá đi mất!"

Mấy cô gái cứ líu ríu nói, Ôn Nhiên bỏ khẩu trang xuống, mỉm cười: "Chào các bạn."

"Chào... chào anh ạ." Mấy cô gái cực kì hồi hộp, đặc biệt là Thẩm Minh Xuyên cao lớn như vậy lại còn chẳng lộ ra biểu tình gì đang đứng đó, có thể dọa chết cả đám người đó, mấy người họ cứ đùn đẩy để một người đại biểu lên nói chuyện, "Bọn em không quấy rầy anh với Thẩm tổng chứ ạ?"

"Không đâu, bọn anh là vừa mới ăn cơm xong nên thuận đường đi tản bộ thôi."

"Bọn em là sinh viên của đại học X, tất cả đều là fan của anh ạ. Bọn em thấy trên Weibo có nói là Thẩm tổng tới diễn thuyết tại đại học A, nên bọn em muốn tới để thử vận may, không ngờ là thật sự bọn em lại gặp được."

"Lại còn được gặp cả hai người! Không phải, là cả ba người mới đúng, cục cưng cũng coi là một nữa." Nữ sinh khác vui vẻ nói.

"Cảm ơn, cảm ơn các em đã yêu quý anh." Ôn Nhiên đáp lại từ tận đáy lòng, "Bọn em đã tìm rất lâu phải không?"

Thế nhưng loại chuyện với xác suất cực kì nhỏ như vậy, có thể gặp được cũng là được Âu Hoàng bám thân. (*)

(*) Một cách nói ý chỉ là cực kì may mắn, bắt nguồn từ một trò chơi.

"Cũng không có lâu lắm đâu ạ, bọn em coi như là thuận tiện đi qua đây chơi một chút, cũng không ôm hy vọng gì lớn." Nữ sinh cười hì hì đáp.

Một nữ sinh khác phấn khích nói: "Không ngờ là thật sự được gặp anh, thật sự rất phấn khích, bây giờ tay em vẫn còn đang run lên."

"Em có thể yếu ớt xin Nhiên bảo bảo và Thẩm tổng kí tên được không ạ?"

"Em cũng muốn!"

"Em nữa em nữa! Giơ móng ạ (1)."

Mấy nữ sinh mới nãy còn ngượng ngùng thì giờ đã sôi nổi hẳn lên, đều muốn được Ôn Nhiên và Thẩm Minh Xuyên kí tên. Bởi vì đang đứng ở trên đường, thường xuyên có người đi qua đi lại bởi vậy họ cứ nhìn sang bên này.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!