Chương 32: Diễn thuyết

Editor: Min

Đại học A là một ngôi trường danh tiếng, cũng là một trong các trường đại học hàng đầu. Thời Ôn Nhiên còn đang học ở trường nghệ thuật cũng đã từng tới thăm quan đại học A một lần.

Lúc ấy tổ bốn người bọn họ giá trị nhan sắc cao, xuất hiện cùng nhau tại đại học A, được không ít nữ sinh ngăn lại hỏi số điện thoại, cả bốn người họ đều dương dương tự đắc, hay đùa với nhau rằng nếu bọn họ học tại đại học A có thể đã trở thành F4 phong vân vườn trường.

Chỉ chớp mắt một cái, đã 10 năm trôi qua rồi.

Hiện giờ thăm lại chốn cũ, trường đại học A cũng đã sữa chữa qua thế nhưng khuôn viên tổng thể thì không thay đổi, Ôn Nhiên thích nhất là con đường trồng cây ngô đồng vẫn còn ở đó.

Thẩm Minh Xuyên dừng xe lại ở chỗ đã hẹn phía dưới lầu, người phụ trách tiếp đón bọn họ là một giảng viên trẻ tuổi, anh ta giới thiệu mình họ Lưu. Thầy Lưu nhìn thấy hai người xuống xe, có chút bất ngờ, không nghĩ là Ôn Nhiên cũng tới.

Trước khi đến Thẩm Minh Xuyên không có nói trước, thấy anh ta kinh ngạc, liền hỏi: "Không ngại tôi đưa người nhà đi cùng chứ?"

"Không ngại không ngại," Thầy Lưu vội cười nói, "Tôi chỉ là hơi bất ngờ thôi, đây là lần đầu tiên tôi được đứng gần minh tinh như vậy. Ngoài này nóng lắm, mời hai người vào trong."

Năm nay Tống Cần Hà gần 50 tuổi, là giáo sư của trường, ông luôn hòa nhã với người khác, đặc biệt có ái lực. (*)

(*) Nguyên gốc là "

" mà có thể dùng từ "Ái lực" để thay thế, ý chỉ mối quan hệ làm người khác cảm thấy rất gần gũi và muốn liên lạc, xuất phát từ khái niệm trong hóa học nói về mối quan hệ giữa các nguyên tố.

"Đây là Ôn tiên sinh muốn xuất hiện cùng với Thẩm tổng sao?" Tống Cần Hà hỏi họ.

Ôn Nhiên đáp: "Cháu sẽ không xuất hiện đâu ạ, hôm nay cháu chỉ đi theo thôi. Ngài cứ sắp xếp cho cháu chỗ nào vắng vẻ để xem là được rồi ạ, bằng không sẽ gây náo loạn, cháu sẽ mang tới phiền toái cho ngài mất."

Là một minh tinh, nếu như cậu xuất hiện, lại còn là xuất hiện cùng với Thẩm Minh Xuyên, khẳng định phản ứng sẽ rất lớn, nói không chừng sẽ tạo ra tình huống không thể khống chế. Ôn Nhiên cũng chẳng phải tới mở fan meeting, không cần phải tự tìm phiền phức.

Huống chi cậu còn đang mang bầu, độ nguy hiểm quá cao.

Tống Cần Hà gật đầu nói: "Vậy để thầy Lưu đưa Ôn tiên sinh tới giảng đường phía bên cạnh của hội trường, bên ấy cao, vị trí cũng bí mật, không dễ bị sinh viên bắt gặp được."

Thẩm Minh Xuyên đáp: "Làm phiền rồi ạ."

"Không cần phải khách sáo với tôi," Tống Cần Hà cười đáp, "Tôi phải cảm ơn Thẩm tổng bận trăm công nghìn việc vẫn bớt chút thời gian để tới đây mới đúng. Kết thúc buổi diễn thuyết thì đừng về vội, chúng ta cùng nhau đi ăn bữa cơm, tôi có nhiều vấn đề muốn trao đổi với cậu, nể mặt tôi chứ?"

Thẩm Minh Xuyên gật đầu đáp: "Vô cùng vinh hạnh."

Họ hàn huyên một lát, bên ngoài hội trường sinh viên cũng đã tới đông đủ, thầy Lưu phụ trách chủ trì, giới thiệu đơn giản một chút về Thẩm Minh Xuyên và Viễn Tông, để cho tất cả hiểu thêm nhiều hơn.

Thầy Lưu giới thiệu xong, giữa những tràng pháo tay Thẩm Minh Xuyên bước ra ngoài với một thân tây trang và bước tới bục diễn thuyết, cả hội trường vừa nhìn thấy hắn trên sân khấu liền trở nên sôi trào.

"A a a a a a, ai đây! Không phải là Thẩm tổng à?!"

"Đã sớm nghe nói là Thẩm tổng rất tuấn tú, giờ nhìn thấy người thật thì mới thấy cái gì gọi là tai nghe không bằng mắt thấy."

"Ôi mẹ ơi, tôi muốn ngất, rõ ràng đây chính là tổng tài bá đạo thật sự đây này!"

"Tôi không phải là nhan khống mà còn nhịn không được biến thành hoa si rồi đây này."

"Tôi cực kì hối hận vì đã không ngồi hàng đầu, giờ tôi phải ghi hình lại rồi cất kĩ mới được."

"Thấy người ấy của Nhiên bảo bảo nhà chúng ta tốt thế này tôi yên tâm rồi."

............

Các sinh viên bàn luận sôi nổi, không ít sinh viên đặc biệt là sinh viên nữ đã lấy di động đã để quay clip lại. Ở đó cũng có một số là fan của Ôn Nhiên, khi vừa thấy Thẩm Minh Xuyên thì liền kìm lòng không được mà nở nụ cười của người dì, Thẩm Minh Xuyên nhà bọn họ soái như thế, khí chất hình tượng đều không thể xoi mói, quả thật là một đôi trời sinh với idol nhà bọn họ mà!

Thẩm Minh Xuyên đứng trên bục diễn thuyết, dáng người cao rắn rỏi tự tin, hắn chỉnh lại độ cao của mic, sau khi xác định nó có thể thu được giọng nói của mình thì mới không nhanh không chậm liếc mắt nhìn tất cả các sinh viên đang đứng dưới hội trường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!