Chương 40: (Vô Đề)

40.

Lời giải thích của Sở Tầm vừa được đăng, Weibo đã một mảnh sôi trào, cậu trực tiếp chiếm hot search hai ngày.

Lục Cảnh Tu cũng không ngấm ngầm áp tin tức xuống, vẫn làm việc ở công ty bình thường. Anh không ngờ Sở Tầm lại không tự giác đến thế, lại còn mang bữa cơm trưa tình yêu tự làm đến công ty cho anh.

Lần này Lục Cảnh Tu thật sự mừng muốn quáng rồi, chỉ hận không thể khắc dòng chữ "Người của Lục Cảnh Tu" lên Sở Tầm, sau đó mang Sở Tầm đi khắp công ty khoe: Mấy người có chồng đẹp như vậy không?

Đáng tiếc Lục Cảnh Tu đã nghĩ sai. Mọi người chỉ cảm thấy Lục Cẩu hợp với hình tượng cẩu độc thân, huống chi hai ngày trước Sở Tầm đã thông báo mình có chủ, vì thế hành động mang vợ đi khoe này của Lục Cảnh Tu bị không ít cấp dưới nghĩ lệch. Họ còn tưởng Lục Cảnh Tu có ý muốn cho Sở Tầm làm người phát ngôn mới cho trò chơi, nên mời cậu tới tổng công ty tham quan.

Chẳng ai nghĩ người Sở Tầm sẽ kết hôn lại là Giám đốc Lục mà họ đã sớm chiều ở chung.

Giám đốc Lục mang Sở Tầm đi một vòng khoe rồi mới thoả mãn mang chồng đi lên văn phòng.

Sở Tầm nấu cho anh canh bí đao tôm khô và sườn heo chua ngọt, ăn cùng với cơm nếp than, ngon đến mức Lục Cảnh Tu ăn hết một chén to.

Vừa ăn xong vẫn chưa kịp thở, Lục Cảnh Tu đã nhận được một cuộc gọi điện thoại. Anh thấy có chút kì quái, ai lại gọi điện cho anh ngay giữa trưa chứ.

Thấy cái tên hiện ra trên máy, anh lập tức trầm tư.

Anh bĩnh tĩnh nói với Sở Tầm mình ra ngoài nghe điện thoại một chút, sau đó thong thả ra khỏi văn phòng.

Lục Cảnh Tu tìm một góc không người, sau đó cẩn thận nói: "Mẹ, mẹ gọi con vào giữa trưa có chuyện gì aaa?"

Mẹ Lục cũng không dông dài, ngắn gọn lưu loát nói ra mục đích: "Cao 1m75, 29 tuổi, học vị tiến sĩ, diện mạo không tồi. Ngày mai tan làm con về nhà sớm một tí."

Lục Cảnh Tu cầu xin: "Mẹ, con có bạn trai rồi, mẹ đừng giới thiệu đối tượng cho con nữa..."

Mẹ Lục bên kia cười khẩy một cái: "Lần trước mày cũng nói thế với mẹ, kết quả thì sao? Thằng quỷ, mày còn dám dùng lý do này gạt mẹ lần nữa hả? Ngày nào mày cũng chôn người ở công ty, lấy đâu ra bạn trai? Là gay mà không đi chơi kiếm bồ, mày có đối tượng được mới lạ!"

Lục Cảnh Tu thiếu điều muốn quỳ xuống trước mặt bà, mẹ nó không có chuyện gì làm thì đi tìm đối tượng cho anh, dù gì bà cũng sẽ không có cháu trai, gấp như vậy làm gì?

Lần trước khi mới gặp lại Hà Dục, anh tro tàn lại cháy, vì vậy lấy lệ nói với mẹ mình có bạn trai, không ngờ bị bà phát hiện, lập tức ăn một dĩa thịt xào toàn hành.

"Sao mẹ nghi ngờ sức quyến rũ của con mẹ thế? Con có bạn trai thật mà, người ta còn rất xinh đẹp nữa! Em ấy tuyệt đối sẽ kéo cao nhan sắc trung bình nhà ta!"

Đầu dây bên kia im lặng một lát, dường như muốn xác nhận lời này là thật hay giả.

"Vậy ngày mai mày mang bạn trai mày về đây cho mẹ nhìn, không được thì chuẩn bị tinh thần quỳ ván giặt đi."

Vừa nghe thấy mẹ sẽ không giới thiệu đối tượng cho mình nữa, Lục Cảnh Tu nhanh chóng phình gan: "Mẹ, nhà mình không có ván giặt đồ, hay ngày mai con mang về một cái bàn phím đi. Cái bàn phím kia quỳ lên tuyệt đối phê, chắc chắn ba sẽ thích."

"Không có ván giặt thì sao, mua sầu riêng không được à?" Mẹ Lục cười lạnh: "Vậy con nếm thử cho mới mẻ nhé?"

Lục Cảnh Tu lặp tức thấy xót cả da đầu.

Anh lấy tinh thần uể oải lết về văn phòng, nhìn Sở Tầm như muốn nói lại thôi.

Sở Tầm nghiêng đầu, hỏi anh làm sao thế?

Lục Cảnh Tu vừa cảm thán chồng mình quá dễ thương vừa bán thảm: "Mẹ anh muốn gặp em."

"A?" Sở Tầm sợ hãi than một tiếng, Lục Cảnh Tu tức khắc lạnh thấu tim, Sở Tầm không muốn gặp ba mẹ anh sao?

"Vậy làm sao bây giờ?" Sở Tầm nhảy dựng lên, đi tới đi lui, cuối cùng nản chí ngồi lên sopha, úp mặt vào tay buồn bã nói: "Cô chú muốn gặp em khi nào? Em chưa kịp chuẩn bị gì hết..."

"Thật ra không gặp cũng không sao." Lục Cảnh Tu thấy Sở Tầm sợ hãi như vậy, lập tức ngồi vào cạnh cậu an ủi.

Câu tiếp theo còn chưa kịp nói, Sở Tầm đã nắm lấy tay anh: "Như vậy sao được? Anh đã gặp ba mẹ em, chẳng lẽ em không đi gặp ba mẹ anh sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!