32.
Ngày hôm đó sau khi chuốc thuốc Sở Tầm, Cố Nguyên Sướng có chút mông lung. Đối phó với anh trai xong, gã lập tức trở về Hoa Thành.
Một ngày sau, không nghe được bất thường gì từ Bắc Thành, gã mới yên lòng la cà ở các hộp đêm.
Từ khi còn nhỏ, ba mẹ gã đã thích Cố Nguyên An hơn gã, bởi vì Cố Nguyên An là con trưởng, lại cực kì thông minh xuất sắc. Mà Cố Nguyên An cũng luôn là tấm tương mà gã noi theo, hoàn toàn không có ý nghĩ ghen tị hay ghét bỏ gì anh trai.
Tuy rằng cùng ba cùng mẹ, nhưng gã ngu dốt hơn Cố Nguyên An nhiều lắm. Tiểu học và sơ trung thì còn đỡ, nhưng khi đến cao trung, thành tích Cố Nguyên An vẫn luôn vượt trội hơn so với gã. Từ đó, Cố Nguyên Sướng có chút tuyệt vọng, thành tích cũng dần trượt xuống.
Cố Nguyên An mời một gia sư có tiếng tới dạy bổ túc cho em trai mình, quả nhiên thành tích của Cố Nguyên Sướng dần tốt lên.
Ba mẹ gã rất thích lão gia sư này, nhưng đến khi họ phát hiện ra Cố Nguyên An quen lão gia sư, tất cả đều thay đổi.
Cố Nguyên Sướng còn nhớ rõ cảnh tượng ngày hôm đó, ba mẹ đứng chặn trước cửa nhà, tách hai người vừa mới ôm hôn nhau kia ra, mặt đầy lửa giận, nhưng anh trai vẫn kiên trì muốn ở bên lão giáo sư kia.
Sau đó, Cố Nguyên An vẫn tiếp tục làm ầm lên, nên không còn là đứa con trai được cả nhà yêu thương nhất nữa. Ba mẹ gã bắt đầu chuyển kì vọng đến trên người gã, song càng trông chờ lại càng thất vọng... nhưng ít nhất vẫn tốt hơn đứa con trai là đồng tính luyến ái kia.
Cố Nguyên Sướng đã gây hấn với rất nhiều tên bạn trai của Cố Nguyên An, chính gã cũng không nhớ rõ từng người, bởi con mắt nhìn người của Cố Nguyên An luôn rất tệ.
Nhưng lần này, hình như gã đã hiểu lầm rồi.
Chơi bời ở hộp đêm đến hai giờ sáng, Cố Nguyên Sướng mới lết thân thể đã say khướt về nhà.
Ba mẹ gã không có ở nhà, bọn họ đang đi du lịch ở nước ngoài. Đây cũng chính là lý do vì sao gã có thể tuỳ ý đi tới Bắc Thành.
Cố Nguyên Sướng mở đèn lầu một, đang chuẩn bị rót nước uống, đột nhiên một âm thanh quen thuộc truyền đến từ sopha, làm gã giật mình đánh rớt ly: "Sao về nhà khuya vậy? Em đúng là càng ngày càng ham chơi."
Thình lình, một bóng đen nhảy ra từ trên sopha!
Nửa đêm rồi còn đi doạ người ta! Cố Nguyên Sướng trợn mắt, trơ trơ nhìn một bóng đen đi tới. Khi mặt Cố Nguyên An hiện ra trong tầm nhìn, Cố Nguyên Sướng mới thở hắt một hơi, khom lưng nhặt mấy mảnh vỡ, lại xoay người lấy một cái ly khác từ tủ chén, vô tâm nói: "Anh quản tôi làm gì."
Cố Nguyên An không đáp.
Đợt một lát sau, thấy Cố Nguyên Sướng đã uống nước xong mà Cố Nguyên An vẫn chưa đi, gã "A" một cái: "Hôm nay anh muốn ngủ lại đây?"
Cố Nguyên An đã dọn đi khỏi nhà từ lâu, trừ khi là ngày lễ, còn lại sẽ không về.
Cố Nguyên Sướng chẳng muốn quan tâm đến y, lảo đà lảo đảo đi lên cầu thang, lại nghe Cố Nguyên An đằng sau mở miệng nói: "Hôm đó em đã nói gì với Sở Tầm?"
Cố Nguyên Sướng ngừng bước, hạ mí mắt, xoay người đối diện với anh trai mình. Lâu lắm rồi, anh trai mới nói một câu dài vậy với gã.
Ý nghĩ này mới sượt qua đầu, gã đã nghe Cố Nguyên An tiếp tục nói: "Anh mặc kệ em đã làm gì với Sở Tầm, tốt nhất là ngừng lại ngay. Em ấy không giống những người khác, anh nợ em ấy. Từ sau anh sẽ không bao giờ cho ai tổn thương em ấy, cho dù là em cũng không được."
"Anh nợ cậu ta?" Mí mắt Cố Nguyên Sướng nâng lên, miệng cười nhạt, trong ngực tràn lên một cảm giác cay đắng không biết diễn tả như thế nào.
Hai người nhìn nhau không nói gì, cuối cùng vẫn là Cố Nguyên An đi trước. Y cầm áo khoác từ sopha, nói một câu chúc ngủ ngon với gã rồi bỏ đi.
Cố Nguyên An ngồi ngốc ở nhà một ngày mới nhận được thông báo từ tổ tiết mục: tập hai chuẩn bị quay. Y nhớ đến Sở Tầm hôm trước không chào đã đi, lần này chắc chắn y sẽ xin được địa chỉ nhà của Sở Tầm.
Nhưng chưa kịp xuất phát, y đã nhận được điện thoại từ ba mẹ y.
Từ sau khi y dọn đi khỏi nhà, ba mẹ chưa bao giờ gọi điện thoại cho y. Ngón tay Cố Nguyên An run rẩy vài giây mới nhận được điện thoại: "Alo?"
"Em trai mày bị cảnh sát bắt đi rồi, mày mau đi xem nó có chuyện gì!" Đầu dây bên kia, mẹ y vừa khóc vừa nói.
Cố Nguyên An biết bản thân thất vọng, nhưng dần dà cũng quen. Y "Dạ." một tiếng rồi hỏi Cố Nguyên Sướng đang ở đồn công an nào, sau đó lái xe chạy tới.....
Bắc Thành vô cùng quan tâm đến vụ án lần này, còn đặc biệt lập một tổ chuyên án bay đến Hoa Thành phá án với cảnh sát bên đó, bắt được người tình nghi rồi lập tức báo cho Sở Tầm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!