Chương 29: (Vô Đề)

29.

Nằm lẳng lặng trong lòng bàn tay Sở Tầm là một chiếc USB. Cậu nhíu mày khó hiểu nhìn lên Lục Cảnh Tu, anh chỉ đáp lại cậu bằng một nụ cười lộ tám cái răng tiêu chuẩn.

Cả người anh say khướt, đã không còn hình tượng phong lưu tiêu sái ngày thường từ lâu, cứ thế mà nhẹ nhàng hôn cái phóc lên má Sở Tầm: "Em xem xem bên trong có gì có ích hay không đi. Anh đi tắm cái đã..."

Trong đây rốt cuộc là cái gì? Cả ngày hôm nay Lục Cảnh Tu bận tới bận lui là vì thứ này?

Thừa lúc Lục Cảnh Tu đi tắm, Sở Tầm cắm USB vào máy tính trong phòng ngủ Lục Cảnh Tu. Bên trong trống trơn, chỉ có độc nhất một cái video, hiện tên là 16/10, cũng không biết có nghĩa là gì.

Sở Tầm click chuột, là một đoạn video quay từ camera theo dõi. Chất lượng không tính là tốt, chỉ có thể miễn cưỡng nhìn ra hình ảnh.

Sở Tầm nhìn vài giây, cảm thấy tình huống này rất quen thuộc, không lâu sau đã thấy hình ảnh của Cố Nguyên An. Sở Tầm nghĩ, bảo sao cậu thấy chỗ này quen quen, đây chẳng phải là lúc cậu tới tham gia tiệc sinh nhật Cố Nguyên An sao?

Ngày 16/10 vừa đúng là ngày hôm đó.

Trong video, tiệc vẫn chưa bắt đầu. Cố Nguyên An đang tiếp đón vài vị khách đi vào, Sở Tầm vẫn chưa tới.

Sở Tầm tua nhanh một đoạn, dừng lại ở lúc mình đưa qua cho Cố Nguyên An. Cậu không quen biết ai, hơn nữa còn bị Cố Nguyên Sướng quấy rầy, nên chỉ một mình ngồi trong góc.

Lúc đó tầm nhìn cậu bị che khuất, không nhìn thấy rõ Cố Nguyên Sướng đang làm gì. Nhưng video lại quay được rất rõ ràng, sau khi Cố Nguyên Sướng nhận lấy ly rượu tạp vụ đưa, gã thả vào ly một viên thuốc nhỏ, sau đó đi về phía Sở Tầm đang hoàn toàn không biết gì.

Sở Tầm nhìn sự việc này, tức đến muốn nhảy qua màn hình nhào tới bắt Cố Nguyên Sướng vào đồn. Bọn họ chẳng qua chỉ là bèo nước gặp nhau, trước đây cũng không có thù hận gì, sao gã lại bỏ thuốc cậu ác độc như vậy?

Nếu lúc đó cậu không vì lo lắng mà về nhà Lục Cảnh Tu, thuốc sẽ phát tác trong buổi tiệc, lúc đó cậu sẽ thành cái dạng gì?

Sở Tầm thật không dám tưởng tượng.

Video này quả thật là chứng cứ quan trọng, quay được rõ rành rành quá trình phạm tội của Cố Nguyên Sướng.

Nhưng làm sao Lục Cảnh Tu có được đoạn video này?

...

Buổi chiều, Lục Cảnh Tu liều mạng uống rượu với ông chủ Chu, gã cũng thoải mái buông thả. Lục Cảnh Tu khi say rượu còn cố ý giả bộ nói về vài vai diễn của Cố Nguyên An, kèm theo vài lời than tiếc không thể thấy được sinh hoạt hằng ngày của y.

Lục Cảnh Tu đã xem vài sản phẩm điện ảnh trong nước, anh còn phải nghe thêm về y khi Sở Tầm xem phim của đạo diện Tôn Tấn ở nhà anh. Cứ thứ gì liên quan tới phim của Tôn Tấn, Lục Cảnh Tu đều thuộc làu làu, càng đừng bàn tới Cố Nguyên An đã làm diễn viên chính cho phim của Tôn Tấn vài bộ rồi.

Mà ông chủ Chu lại thật sự tin rằng Lục Cảnh Tu là fan lâu năm của Cố Nguyên An. Lục Cảnh nói muốn xem tiệc sinh nhật của Cố Nguyên An, còn làm bộ dáng như rất khao khát, ông chủ Chu nghĩ, đúng là anh hùng khó qua ải mỹ nhân. Nhờ có cảm giác say lâng lâng, ông chủ Chu lập tức khí phách mà vỗ ngực nói, muốn cái này có gì khó đâu? Hôm nay gã chắc chắn sẽ cho Lục Cảnh Tu xem.

Nói xong, gã mời Lục Cảnh Tu đi đến nhà hàng, nói video theo dõi hôm trước gã còn giữ.

Lục Cảnh Tu lập tức đi theo ông chủ Chu, còn nói từ nay về sau hai người sẽ là anh em tốt.

Lục Cảnh Tu thân là con một, đi theo người anh em mình vừa mới nhận, vội vã đi tới nhà hàng rồi lên thẳng phòng điều khiển, mở video hôm trước ra xem.

Video rất dài. Ban đêm, phòng điều khiển nhỏ hẹp khiến cho họ không có chỗ ngồi thoải mái. Hai người xem cả một tiếng đồng hồ mà tiệc sinh nhật của Cố Nguyên An vẫn chưa bắt đầu.

Ông chủ Chu đứng ngồi không yên, Lục Cảnh Tu đang vô cùng tập trung xem xét, mà rượu cũng đã uống hết một nửa rồi. Gã thầm nghĩ, Lục Cảnh Tu đúng là thâm tình, gã chưa bao giờ thấy một kẻ giàu có quyền lực nào lại vì một minh tinh mà chôn mình tại một căn phòng nhỏ hẹp rách nát hết một giờ cả.

Mà có vẻ anh còn chưa muốn ngừng.

Ông chủ Chu không phải fan của Cố Nguyên An, nên chẳng có hứng thú gì với sinh hoạt hằng ngày của y. Gã đã gặp rất nhiều minh tinh rồi, thật ra họ cũng chẳng có gì khác so với người bình thường, thậm chí còn tệ hại hơn. Họ chỉ cần tài nguyên, còn lại cái gì cũng đồng ý bán đi.

Gã xem thường minh tinh, nhìn ngoài mặt thì có vẻ thanh tao sạch sẽ, sau lưng lại không biết sẽ thành ra bộ dáng gì. Lúc trước nhà hàng của bọn họ có tiếp một minh tinh chơi với một phú thương một đêm. Sáng hôm sau phục vụ tới thu dọn phòng, sách, máu rơi vãi đầy đất, không thể tưởng tượng được minh tinh kia bị chơi đến như thế nào nữa.

Nhưng mà Lục Cảnh Tu, người được mọi người tôn thành Phật, lại muốn xem tiếp, gã còn cách nào đâu chứ?

Ông chủ Chu làm bộ ho một tiếng, dò hỏi Lục Cảnh Tu có mệt hay không, anh liên tục xua tay, sao lại mệt được chứ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!