20.
Ba ngày sinh tồn gian khổ cuối cùng cũng kết thúc, mỗi vị khách cơ hồ đều là sức cùng lực kiệt, khi chương trình kết thúc tất cả đều không hẹn mà cùng thở dài một hơi.
Không có lớp trang điểm chỉnh tề như khi xuất hiện trước công chúng, ba ngày không tắm rửa, không được ăn no, càng không có quần áo để thay. Chương trình lần này quả thực là muốn vạch ra bộ dáng trần trụi nhất của minh tinh cho mọi người xem.
Tổ tiết mục muốn trừ buổi tối đi ngủ, mỗi nghệ sĩ thời gian khác đều phải có một người quay phim đi theo, quay một lượng lớn tư liệu sống. Những tư liệu này cần phải đi qua một khâu xử lí hậu kì mới có thể cắt thành một tập. Nói tóm lại là cần một đoạn thời gian nữa mới có thể công bố.
Quay chụp kết thúc, tổ tiết mục muốn mời nhóm nghệ sĩ đi ăn cơm. Vì vậy ngày cuối cùng mọi người vẫn chưa rời đi mà đi vào khách sạn tổ tiết mục chuẩn bị.
Minh Kiều chịu đói chịu khổ với Sở Tầm ba ngày, so với quan hệ xa lạ ở công ty lúc trước, thì giao tình thân thiết hiện tại có thể coi là tiến bộ vượt bậc.
Tổ tiết mục cũng tinh ý sắp xếp phòng hai người đối diện nhau.
Khổ nhọc ba ngày, chuyện mọi người làm đầu tiên khi về khách sạn đó chính là rửa mặt ăn cơm. Sau khi tắm xong Sở Tầm gọi phục vụ phòng đưa cơm tới. Chuông cửa vang lên, cậu nghĩ người tới là phục vụ nên mở cửa, ai ngờ người tới lại là Minh Kiều.
Minh Kiều cũng đã tắm rửa sạch sẽ. Cô xách một túi tôm hùm đất tới, quơ quơ hỏi: "Ăn cay được không?"
Chỉ lát sau cơm của Sở Tầm đã đến. Hai người ngồi trong phòng khách vừa lột tôm vừa nói chuyện phiếm. Minh Kiều muốn đăng ảnh lên Weibo, lại để quên điện thoại trong phòng, đành phải mượn điện thoại Sở Tầm.
Điện thoại Sở Tầm đã luôn tắt từ đầu chương trình. Cậu chỉ vội vàng sạc pin ngay khi vừa về đến khách sạn, vẫn chưa có khởi động máy.
Cậu tháo bao tay ra, lấy khăn giấy ướt lau tay rồi mới đi đến kệ TV cầm điện thoại lên. Pin điện thoại đã đầy, cậu rút dây sạc ra, nhấn nút khởi động máy.
Sau khi âm thanh khởi động vang lên, một tràng tiếng vang báo cuộc gọi nhỡ ập tới, làm điện thoại vang ting ting không ngừng.
Chờ khoảng ba mươi giây, tiếng thông báo mới mới ngừng lại.
Ai lại gọi cho cậu nhiều vậy nhỉ? Trần Minh biết cậu tham gia chương trình, hẳn sẽ không gọi nhiều như vậy.
Sở Tầm lướt lịch sử cuộc gọi một lát, người gọi tới hiện ra là Giám đốc Trường Ngu. Sở Tầm vẫn chưa sửa lại tên của Lục Cảnh Tu, lần gọi điện thoại gần đây nhất hiện ra từ 3 ngày trước. Đó là ngày đầu tiên cậu quay phim, mới vừa tắt điện thoại không đến mấy tiếng đồng hồ.
Chẳng lẽ Lục Cảnh Tu có chuyện tìm cậu?
Minh Kiều cũng nghe thấy tiếng chuông liên tiếp kia, trêu ghẹo cười: "Em quá bận công tác đi, mới tắt điện thoại 3 ngày đã có nhiều người tìm như vậy."
"Không, chỉ có một người, em gọi cho anh ấy đây." Sở Tầm lắc đầu.
Cái từ "Anh" này người khác nghe thấy sẽ không phân biệt được là chỉ nam hay nữ. Đối với người bình thường, nếu như gọi điện cho một ai đó mà đối phương không bắt máy thì sẽ ngưng không gọi nữa, hoặc là có chuyện không thể không bàn với đối phương nên mới gọi lại.
Liên tiếp gọi nhiều cuộc như vậy, thoạt nhìn rất giống như bạn gái đang cáu kỉnh. Minh Kiều nhiều chuyện nói: "Bạn gái em giận dỗi?" Nếu không thì tại sao đã biết đối phương phải quay chương trình còn không ngừng gọi lại?
Minh Kiều hỏi như vậy là bởi vì gần đây cô rất thân với Sở Tầm. Nếu vẫn là quan hệ sơ giao như trước kia, cô cũng sẽ không dò hỏi nhiều như vậy.
Sở Tầm cảm thấy từ "bạn gái" này ám chỉ Lục Cảnh Tu thật rất khôi hài, liền gật đầu đùa giỡn nói: "Bạn gái dỗi."
"Vậy em mau mau gửi tin nhắn trả lời đi." Minh Kiều xua tay ra hiệu cho Sở Tầm mau mau chạy đi trả lời, bản thân thì tiếp tục lột tôm. Đều là con gái, cô cũng biết rõ cảm giác bạn trai không chịu để ý đến mình.
Đêm đó mới 12 giờ Lục Cảnh Tu đã trở về, những người khác vẫn ngồi lại quán bar.
Lúc anh sắp về, là Triệu Phổ tiễn anh. Lục Cảnh Tu chỉ uống vài chén rượu khi vừa tới và đánh một ván bài đã ngưng, chui vào một góc nghịch điện thoại. Vốn buổi tụ họp này là hắn chuẩn bị cho Lục Cảnh Tu, lại phát hiện người ta không vui vẻ, Triệu Phổ đương nhiên không thể thoái thác tội của mình.
Triệu Phổ đoán có lẽ là do quá nhiều người, còn có một số người trẻ tuổi ngưỡng mộ Lục Cảnh Tu nên mới tới kính rượu. Triệu Phổ muốn náo nhiệt, không ngờ Lục Cảnh Tu lại không thoải mái.
Quán bar vẫn còn nhiều người khác, Triệu Phổ làm chủ nhà đương nhiên không thể đi, chỉ có thể đứng chờ taxi ở ven đường cùng với anh. Tới khi taxi tới, Triệu Phổ liền hẹn anh ba ngày sau đi hát karaoke. Lục Cảnh Tu vốn định từ chối, Triệu Phổ lại nói hắn còn mời thêm vài người bạn, muốn hát thì hát, không thì ngồi nói chuyện phiếm.
Lục Cảnh Tu nghĩ mình cũng không bận gì, Sở Tầm cũng sẽ không trở về, liền đồng ý.
Vì thời gian hẹn là ba ngày sau, hai ngày nay Lục Cảnh Tu đều tăng ca ở công ty. Buối tối khi ăn cơm ở công ty xong, về nhà cũng đã 9 giờ đêm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!