Thiết Mộc Chiêm hóa thành một làn khói xanh, bay tán loạn để trốn. Nhưng vào lúc này, phía trước bỗng xuất hiện một cây đại thụ rồi ầm ầm... một đám đổ xuống ngăn trước mặt Thiết Mộc Chiêm. Thậm chí có vài cây lớn đang bay nhanh về hướng hắn trên không.
"Chuyện gì vậy?" Thiết Mộc Chiêm quá sợ hãi.
Hắn quật mạnh Hắc Mộc Đằng Tiên trên tay ra. Cây roi hóa thành một vòng sáng xẹt thẳng tới mấy cây đại thụ giống như cái cưa sắt cắt qua gốc cây, từng gốc cây đều bị nó lần lượt cắt đoạn. Thế nhưng vì phải đứng lại xuất chiêu nên tốc độ của Thiết Mộc Chiêm cũng giảm.
"Rào rào..."
Chỉ thấy từ bốn phương tám hướng không biết từ đâu ra một lượng lớn tán lá, thân cây, thậm chí là cả bùn đất, đá hộc nguyên cả một đám điên cuồng đánh về phía Thiết Mộc Chiêm.
"Cái này, sao lại thế này?" Thiết Mộc Chiêm như rơi vào cõi mê.
"Làm sao mà đống đất đá, tán lá, cây cối này đều bay hướng về chỗ ta?" Thiết Mộc Chiêm chưa từng nghe nói qua loại chuyện như thế này, coi như là tu sĩ Tử Phủ cũng chỉ có thể dùng nguyên lực không chế pháp bảo làm cho nó bay đi mà thôi! Tu sĩ Tử Phủ đều không thể điều khiển được những vật bình thường bay đi thế này.
Lượng lớn đất đá, cây cối ùn ùn kéo đến làm tốc độ Thiết Mộc Chiêm giảm mạnh.
"Thiết Mộc Chiêm, ngươi trốn không thoát đâu!" Một đường sáng bay theo phía sau quát to, chính là Kỷ Ninh.
"Ngươi làm thế nào mà...?" Thiết Mộc Chiêm đang định nói thì vội nuốt đánh ực một cái rồi vội hóa thành một đường vòng cung tiếp tục trốn tránh những cây cối bay tới. Thế nhưng đất đá, cây cối vấn cứ ào ào bay tới như trước làm hắn không thể nào chạy vượt ra được.
Kỷ Ninh thấy thế thì nhếch miệng cười.
Đúng.
Cái này chính là mình làm ra, vừa rồi Thiết Mộc Chiêm sử dụng 'Thần Hành phù' cùng Khinh Thân phù trốn đi. Chính mình tự nhiên cảm thấy nôn nống đuổi theo! Ngay lúc đó, Kỷ Ninh phát hiện trong suy nghĩ của mình có điều gì đó dao động làm cho mặt hồ nước xung quanh rung động theo.
Hắn cảm giác rõ ràng được ý niệm của mình giống như một bàn tay vô hình có thể bắt lấy tất cả các loại cây cối, đất đá xung quanh.
"Thần niệm!" Trong lòng Kỷ Ninh dâng lên niềm vui sướng.
Hồn phách càng mạnh mẽ thì lại càng có nhiều khả năng đặc biệt.
Tu sĩ Tử Phủ có thể nhất tâm đa dụng (làm nhiều việc một lúc)!
Đến cỡ Vạn Tượng chân nhân thì có thể lộ ra thần niệm!
Nguyên Thần đạo nhân thì thiên nhãn mở ra, thần thức biểu hiện rõ ràng!
Quan tưởng là một loại tu luyện cực kỳ thần bí và rất khó tìm thấy. Thậm chí là ở cả Kỷ tộc cũng không thể tìm ra được phương pháp quan tưởng! Muốn hồn phách cường đại hơn? Những kẻ bình thường đều là tôi luyện ý chí, ngộ đạo, sau khi thân thể mạnh lên mới có thể nghĩ tới hồn phách! Kỷ Ninh từ bé đã tu luyện phương pháp quan tưởng 'Nữ Oa đồ' đến một mức cực hạn rồi, lại qua một đêm ngộ đạo giúp hồn phách mạnh mẽ hơn.
Sau khi ngộ đạo, thủy hỏa giáng xuống tạo thân thể Tiên Thiên Thần Ma, có được thân thể như vậy lại càng làm hồn phách được lợi theo.
Trong lúc vô tình, hồn phách của Kỷ Ninh đã bước vào cấp độ 'Thần niệm'! Chỉ là bản thân hắn không biết, đến tận lúc Thiết Mộc Chiêm chạy trốn hắn mới quýnh lên, ý niệm ảnh hưởng trực tiếp đến nước hồ, bùn đất, thì hắn mới ý thức được điều này.
"Ngươi trốn không thoát đâu." Kỷ Ninh dùng thần niệm trực tiếp điều khiển, đem những cây cối, đất đá gạt ra để bay tới.....
"Chẳng lẽ điều này không phải do tên nhãi này làm mà có một tu sĩ nào đó thấy hắn có thiên phú cực cao nên có ý định âm thầm giúp nó?" Thiết Mộc Chiêm tìm đủ mọi cách nhưng vẫn không thể nào trốn thoát, trong lòng vừa lo lại vừa sợ.
"Thủy Hỏa Liên Hoa!" Ánh mắt Kỷ Ninh nhìn thẳng vào một chỗ.
Lá sen lửa cực lớn lơ lửng phía trên Thiết Mộc Chiêm còn phía dưới lại là lá sen nước cực lớn, cả hai bắt đầu chậm rãi xoay ngược nhau.
"Không biết là vị tiền bối nào." Thiết Mộc Chiêm cao giọng hô lên, đồng thời trong tay xuất hiện một đạo phù. Đạo phù lập tức hóa thành một bóng kim cang nhập vào trong cơ thể hắn làm thân thể hắn hiện lên màu vàng bóng. "Ta là đệ tử Thiết Mộc tộc có quan hệ cực tốt với Tuyết Long Sơn."
"Đừng cố chống cự." Từ xa xa Kỷ Ninh đến.
"Tên nhãi Kỷ tộc." Thấy thế thì thân thể Thiết Mộc Chiêm vốn tỏa ra màu vàng bóng trở nên chấn động, tay hắn liền vung Hắc Mộc Đằng Tiên ra. Hắc Mộc Đằng Tiên nhanh chóng dài ra cuốn về hướng Kỷ Ninh.
Kỷ Ninh cầm trên tay hai thanh kiếm đánh ra nhanh như chớp.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!