Chương 44: Vân Phi

"Tiểu thư Niệm Tâm nổi danh lại trông tầm thường quá nhỉ?" Quận chúa Thánh An nhếch cái miệng nhỏ, lấp ló má lúm đồng tiền.

Vị quận chúa này có dung mạo không tồi chút nào, khuôn mặt tròn, lông mày hình trăng non, đôi môi chúm chím đỏ mọng. Trông thì tưởng là một cô gái ngây thơ trong sáng, ai biết được miệng lưỡi ghê gớm quá thể.

Nghe Thánh An nói năng không chút khách sáo nào, tôi chỉ cảm thấy tức cười. 

Trước đây, khi rảnh rỗi tôi vẫn thường tự hỏi liệu nguyên nhân vụ mất tích của quận chúa Thánh An ngày đó có thật sự như tôi suy đoán hay không. Giờ đây thái độ muốn gây sự của cô ta đã rõ ràng như mặt trời ban trưa, có lẽ tôi đoán đúng rồi.

Mắt nhìn đám trẻ con sắp chạy xa, tôi mỉm cười nói thật nhanh: "Khi nãy là tôi vô ý va vào quận chúa. Giờ tôi phải đi có việc gấp, nếu quận chúa không phiền thì vài hôm nữa tôi sẽ tới phủ tạ lỗi sau."

Đương nhiên là lời nói gió bay, tôi chẳng việc gì phải bớt quỹ thời gian quý báu để mà đi cúi đầu với cô ta cả. 

Chưa kịp rời bước, Thánh An phía đối diện đã quát lên: "Đứng lại!"

Hầu gái Xuân Hương có chủ nhân ở đó nên khá mạnh miệng, chỉ vào mặt tôi nói: "Quận chúa còn chưa lên tiếng, các ngươi không được phép đi đâu hết."

Ái chà, như thế này có được gọi là chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng không nhỉ? Ngày đó cô ả còn khúm núm một câu "bẩm cô", hai câu "dạ vâng" mà giờ đã có thể chống nạnh quát vào mặt người khác rồi.

Đông Ly đứng cạnh tôi vội lên tiếng: "Bẩm quận chúa, chúng tôi đang có việc gấp, mong quận chúa thứ tội."

Thánh An nhếch miệng cười: "Ta đang nói chuyện với tiểu thư Niệm Tâm, ngươi là cái thá gì mà dám chen vào?" 

Đoạn, hất đầu ra lệnh cho Xuân Hương: "Vả miệng nó!"

Xuân Hương lập tức vung tay lên. Tôi nhíu mày, nhanh như cắt chen vào giữa hai người họ. Một tiếng kêu chát chúa vang lên, bên má trái bỏng rát. Xuân Hương này trông nhỏ người mà ra tay cũng ác liệt gớm.

Không ai ngờ được Xuân Hương lại đánh trúng tôi, cô ả vội lùi về trốn sau lưng Thánh An, co rúm người một cục.

Một cái tát thành công gây sự chú ý của người dân đang họp quanh chợ chiều, rất nhanh đã vây lại thành một vòng tròn nhỏ. Xẹt qua đôi chút ngỡ ngàng, trên gương mặt Thánh An chỉ còn lại sự ngông nghênh.

Tôi vuốt nhẹ lên má, cơn đau rát đã giảm bớt đôi chút.

"Nếu tôi không lầm thì không lâu nữa sẽ là hôn lễ giữa quận chúa và Hưng Trí Vương. Tôi nghĩ cô nên biết giữ mình, không nên gây chuyện ồn ào giữa chốn đông người như thế này. Tiếng xấu đồn xa, lại ảnh hưởng tới thanh danh của Chiêu Văn Vương và Hưng Đạo Vương đó."

Tước hiệu của hai ông lớn được tôi nhắc đến không chút kiêng kỵ, Thánh An thoáng chốc đã xanh cả mặt.

"Nếu không phải tại ngươi..."

"Thánh An!"

Một thiếu niên khó khăn lắm mới chen vào được trung tâm đám đông hiếu kỳ, tôi liếc nhìn, thì ra là Quân Trì. Bộ dáng đầy vẻ phong trần, gương mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi, có vẻ như tinh thần anh ta đang không được tốt cho lắm.

"Anh Quân Trì!" Thánh An thay đổi thái độ nhanh như chớp, gọi tên Quân Trì đầy ngọt ngào. 

Tôi choáng váng, để ý thấy cách cô nhìn Quân Trì có chút gì đó kỳ lạ. Đồng tử nở rộng, ánh mắt lấp lánh... Ồ, lẽ nào Quân Trì chính là lý do cô quận chúa này muốn "đào hôn"?

Hai người họ trò chuyện vài câu, chủ yếu là Quân Trì hỏi han còn Thánh An đáp lời một cách vô cùng e lệ. Tôi cười lạnh trong lòng, sao không to tiếng như vừa nãy nữa đi? 

Người xung quanh thấy không còn gì thú vị nữa nên tản dần, cuối cùng chỉ còn lại chúng tôi đứng đó.

Mất một lúc Quân Trì mới chú ý tới tôi, ngạc nhiên hỏi: "Niệm Tâm? Nàng cũng ở đây sao?"

Tôi gật đầu cười thay cho lời chào, bày ra thái độ không xa cách cũng chẳng gần gũi nhưng vẫn bị Thánh An phóng đến một tia nhìn đầy thù ghét. 

Tôi khẽ bĩu môi một cái, đã sắp lấy chồng rồi còn đi đong đưa với trai, Chiêu Văn Vương dạy con hay thật đấy.

"Mặt nàng..." Anh ta nhíu mày, nhanh chóng chuyển ánh nhìn về Thánh An đang đứng cạnh. Cô nàng nào dám tiếp tục giương cung bạt kiếm với tôi, vội cúi gằm mặt.

Tôi phẩy tay tỏ vẻ không có gì to tát, nhưng cũng chẳng muốn bỏ qua một cách dễ dàng. Chi bằng chọc tức cô quận chúa kiêu căng kia một chút nhỉ?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!