Sáng hôm sau, Khương Dã ngồi xe buýt đi học, khi đến sân trường, cậu bất giác nhìn xung quanh xem có bóng dáng Lưu Bội hay không.
Cậu không tin trên thế gian này có quỷ, nhưng không thể không thừa nhận rằng tối qua cậu đã gặp một cô gái đã chết rồi.
Cậu ngẩng đầu lên, định tìm xem xung quanh có camera hay không, phòng khi gọi cảnh sát thì ít nhất có bằng chứng cho lời nói hoang đường của cậu.
Đáng tiếc không như cậu mong muốn, quanh đây không có bất kỳ chiếc camera nào cả.
Cậu gọi điện thoại cho công ty xe buýt, "Xin chào, chiều tối hôm qua khoảng 5h tôi bị trộm ví tiền ở trạm xe buýt số 302, các anh có thể cho tôi xem video giám sát được không?"
"Xin lỗi anh, mấy hôm nay hệ thống giám sát tuyến đường 302 gặp trục trặc, đang sửa chữa, chỉ sợ rằng không ghi hình được tên trộm rồi." Nhân viên nhận điện thoại nói với giọng lễ phép, "Anh à, anh có thể báo cảnh sát, chúng tôi nhất định sẽ phối hợp điều tra."
"Được rồi, cảm ơn."
Cậu vừa ngắt máy, có một cuộc gọi đến, là mẹ cậu.
Cậu không nhận, điện thoại chuyển thành cuộc gọi nhỡ.
Tin nhắn Wechat của mẹ cậu hiện lên màn hình.
Mẹ: [ A Tử, thấy tin nhắn thì gọi lại cho mẹ ngay.
]
Cậu cầm điện thoại thật lâu, đứng hứng gió lạnh trong chốc lát, gió thổi gương mặt lạnh căm, song Lưu Bội vẫn không xuất hiện.
Cô qua đời quá nhanh, để lại cho Khương Dã vô số dấu chấm hỏi.
Vì sao cô lại cảnh báo cậu đừng về nhà? Cho đến giờ cảnh sát vẫn chưa tìm được hung thủ giết hại Lưu Bội, chẳng lẽ tên tội phạm đang trốn ở gần nhà cậu?
Căn biệt thự của bố dượng cậu nằm ở vùng ngoại ô "Dinh Thự Thiên Lộc", là một khu dân cư cao cấp, một nửa người giàu ở thành phố đều mua biệt thự ở khu đó.
Tên sát nhân đi loanh quanh khắp nơi, cậu cần phải cảnh báo cho người nhà, nhưng quan hệ giữa cậu và gia đình đó khá là khó xử, e là bố dượng sẽ không nghe lời cậu nói, cậu bèn quyết định lát nữa sẽ đi tìm Lý Diệu Diệu trong trường.
Wechat có thông báo mới, Ma Nữ Thích Ăn Ngọt gửi cho cậu một bức ảnh, là một đôi giày cao gót màu đỏ.
Ma Nữ Thích Ăn Ngọt: [ Bé nhận được giày cao gót anh tặng rồi! Đẹp thật đấy! ]
Argos: [ Ừ.
]
Ma Nữ Thích Ăn Ngọt:[ Có giày mới, mà hỏng có quần áo để mặc.
]
Khương Dã: "…"
Cậu không ngốc, ý của cô nàng là muốn cậu mua quần áo mới cho.
Ma Nữ Thích Ăn Ngọt: [ Ỏ ỏ ỏ, muốn váy mới cơ.
]
Cậu nhìn số dư trong tài khoản Alipay của mình, trừ đi tiền cơm tháng này, còn lại đều chuyển hết cho cô nàng.
Ma Nữ Thích Ăn Ngọt: [ Cục cưng tốt với bé quá đi! ]
Tiếng chuông vào tiết reo vang, Khương Dã bước vào lớp học.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!