Chương 15: Nữ Quỷ Thăm Viếng Lúc Nửa Đêm

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biên tập: Bảo, Bab, M.

Sửa lỗi: Bảo Bảo.

Khương Dã về đến nhà, dựa theo góc chụp của mấy bức ảnh mà Cận Phi Trạch chụp lén để phỏng đoán vị trí của camera mini, sau đó tháo nó ra, Lý Diệu Diệu đứng bên cạnh xem mà mắt chữ O mồm chữ A.

"Ai gắn camera trong nhà anh thế?"

Khương Dã không trả lời.

Chuyện xác chết của bố dượng cậu cũng tạm không nói với Lý Diệu Diệu, nếu để nhỏ biết bố ruột mình bị Cận Phi Trạch cắt thành tám khúc chắc là sốc xỉu mất.

Vẫn nên đợi đến lúc hỏa táng xong thì giao lại tro cốt cho con bé là được.

"Chẳng lẽ là bạn gái anh hả?" Không biết vì sao mà Lý Diệu Diệu thông minh đột xuất, đoán phát trúng ngay.

"Em đừng xen vào." Khương Dã ném camera vào thùng rác.

"Không phải thế, anh à, bạn gái anh như vậy là không hay đâu? Vừa cắm sừng anh vừa giám sát anh, chị ta làm vậy là sao đây?" Lý Diệu Diệu hỏi.

"Đi ngủ đi." Khương Dã đá nhỏ vào phòng ngủ.

Thẩm Đạc tăng nhân lực thêm hai người, lần này người anh ta phái đến không phải vệ sĩ mà là cấp dưới ở học viện nghiên cứu của anh ta.

Một người tên Tiểu Lưu, người còn lại tên Tiểu Hà, ở viện nghiên cứu được hai năm, còn đáng tin cậy hơn cả vệ sĩ.

Hai người theo Khương Dã và Lý Diệu Diệu đến trường, hấp dẫn vô số ánh mắt tò mò của người khác.

Cứ như vậy, một tuần trôi qua, xác không đầu không xuất hiện nữa.

Giờ nghỉ trưa hôm nay, Tiểu Lưu tạm biệt cậu và Lý Diệu Diệu, "Chắc là không xảy ra chuyện gì đâu, bên phía thầy Thẩm thiếu người, bọn anh phải đi, có việc gì thì em cứ gọi cho Trương Dương đội trưởng Cục Cảnh sát, anh ấy sẽ hỗ trợ em."

Khương Dã khẽ cau mày hỏi: "Tôi không gọi trực tiếp cho các anh được ư?"

Tiểu Lưu giải thích: "Bọn anh phải đi làm nhiệm vụ, em có gọi bọn anh cũng không nghe máy được, nên tìm đội trưởng Trương thích hợp hơn."

Ở chung một tuần, Lý Diệu Diệu có hơi luyến tiếc bọn họ, "Các anh đi đâu vậy? Sao điện thoại mà cũng không nghe được thế."

Tiểu Lưu cười nói: "Em gái à, học tập cho tốt nhé.

Bọn anh làm thủ tục vào ở ký túc xá trong trường cho em rồi, kể từ hôm nay em sẽ ở ký túc, đừng chen chúc với anh em nữa.

Để anh em ngủ dưới đất hoài cũng khó chịu lắm."

Khương Dã nói với Tiểu Lưu: "Sắp đi rồi, ôm một cái nào."

Tiểu Lưu được thương mà sợ, tính cách Khương Dã lạnh lùng, ít nói, tuy mấy ngày nay bọn họ ở chung một nhà nhưng lại chẳng khác gì cách xa nghìn dặm.

Không ngờ tên nhóc này bề ngoài lãnh đạm mà nội tâm lại ấm áp như vậy.

Tiểu Lưu ôm chặt cậu, vỗ vỗ mấy cái lên lưng cậu, "Cố lên, hãy nhìn về phía trước, sau này bọn anh sẽ đến thăm tụi em nhé."

Tiểu Lưu và Tiểu Hà đi rồi, Lý Diệu Diệu dõi theo đuôi xe của bọn họ, lẩm bẩm: "Rốt cuộc là hai ảnh đi đâu vậy?"

"Đi tìm mẹ anh." Khương Dã thình lình đáp, "Hẳn là thầy Thẩm đã qua đó."

"Sao?" Lý Diệu Diệu sửng sốt.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!