Editor: Miri (torianimereview. wordpress. com)
Phó Trường Lăng nói xong câu đó thì bắt đầu luống cuống, nhưng hắn vẫn chết chống không sợ, nhắm mắt đả tọa. Tần Diễn im lặng một hồi lâu, rốt cuộc mới lên tiếng: "Vớ vẩn."
Sau đó y không nói gì nữa, xoay người rời đi.
Tần Diễn rời khỏi đó rồi, Phó Trường Lăng mới nhẹ nhàng thở một hơi. Hắn vội vàng xông ra ngoài, chạy đến nơi có Nguyệt Hoa Thảo mọc phía sau núi, hái mấy chục cây bỏ vào Trân Lung Giới, dùng Thiên Diện Thủy thay đổi khuôn mặt, cũng thay thành xiêm y mặc trước đó, vọt trở về khu vực khảo thí.
Trời bắt đầu dần sáng lên, tất cả thí sinh cũng đã đứng ở cửa, chỉ có một mình Phó Trường Lăng chưa xuất hiện. Vân Vũ đứng ở chỗ núi cao, có chút lo lắng nói: "Thẩm Tu Phàm kia chắc không xảy ra chuyện gì chứ?"
4
Tạ Ngọc Thanh không nói câu nào, nhắm mắt dùng thần thức xem xét xung quang, lập tức thấy Phó Trường Lăng vội vội vàng vàng chạy tới, nàng mở mắt ra, bình tĩnh nói: "Không sao."
Một khắc trước khi nhang đốt xong, Phó Trường Lăng rốt cuộc cũng chạy kịp về, Vân Vũ cất cao giọng: "Hết thời gian."
Phó Trường Lăng lôi ra Ly Hỏa Càn Khôn Thảo, nghe thấy Vân Vũ nói vậy thì lập tức la to: "Ta tới! Ta tới!"
Tất cả mọi người nhìn qua, liền thấy Phó Trường Lăng thở hổn hển vọt lại, hổn hển chạy tới đài đếm linh thực, bỏ linh thực đầy xuống bàn, lại hổn hển nói: "Ta tới, chưa trễ đúng không?"
"Vừa kịp."
Thượng Quan Minh Ngạn bên cạnh cười cười, hắn nhìn Phó Trường Lăng một vòng trên dưới mới bảo: "Thẩm huynh đi đâu mà giờ mới đến?"
"Ly Hỏa Càn Khôn Thảo?" Phó Trường Lăng không trả lời, nhưng Vân Vũ đã lớn giọng hô, "Ngươi đi tìm băng tinh thú?"
Nghe vậy, tất cả mọi người đều ngẩng đầu nhìn về phía hắn. Bọn họ chưa chắc đều biết Ly Hỏa Càn Khôn Thảo là gì, nhưng yêu thú tam phẩm băng tinh thú thì ai cũng biết. Mọi người nhìn về phía Phó Trường Lăng, ánh mắt không khỏi có chút hoài nghi. Phó Trường Lăng ngượng ngùng cười cười: "Vận khí tốt, mọi người đừng cười chê."
"Nói dối."
Vân Vũ đặt tay lên vai Phó Trường Lăng: "Ngươi cứ như vậy, rất dễ bị đánh."
2
"Ta còn biết làm gì," Phó Trường Lăng thở dài, "Quá ưu tú thì không dễ thân thiết với người khác, ta cũng đã rất nỗ lực hòa hợp với mọi người ở đây rồi."
14
Hắn nói vậy lại khiến Vân Vũ nghẹn họng, thầm nghĩ chưa từng thấy ai mặt dày như hắn.
Thượng Quan Minh Ngạn đi tới, hàn huyên một lát với Phó Trường Lăng về tình huống linh thực trong núi khi nãy, đệ tử bên cạnh phân chia linh thực của mọi người, bắt đầu đếm để chấm điểm, chỉ mất một lát đã công bố kết quả.
Tạ Ngọc Thanh nhìn bảng điểm, thấy chỉ cần một cây Ly Hỏa Càn Khôn Thảo mà Phó Trường Lăng đã dẫn đầu cách xa mọi người. Tạ Ngọc Thanh thu bảng điểm lại, lập tức bảo: "Đi thôi."
Mọi người chưa hiểu gì, đã thấy rất nhiều bạch hạc to lớn quang quác trên trời, nhộn nhạo đáp xuống trước mặt các thí sinh. Thượng Quan Minh Ngạn đã ở Hồng Mông Thiên cung một thời gian nên nhìn đã hiểu ngay mấy con bạch hạc này là ý gì. Hắn trèo lên lưng bạch hạc, vuốt vuốt đầu nó, bạch hạc vui vẻ kêu một tiếng liền vỗ cánh bay lên, mang Thượng Quan Minh Ngạn bay tới tòa cung lơ lửng trên trời.
Những đệ tử khác cũng học theo hắn mà trèo lên, từng người từng người bay tới Hồng Mông Thiên cung. Phó Trường Lăng ngẩng đầu nhìn thoáng qua bầu trời, quay đầu nói với Vân Vũ đang đứng bên cạnh: "Chúng ta đi gặp các trưởng lão?"
"Cứ đi lên rồi biết," Vân Vũ ngự kiếm bay lên, "Đi thôi."
Vân Vũ cũng theo hướng Thiên cung bay đi, Phó Trường Lăng trèo lên bạch hạc, cúi người sát vào nó, vuốt vuốt đầu nó nói: "Ngươi bay chậm chút, để ta nghỉ ngơi một lát."
Bạch hạc run bần bật, bay vừa chậm vừa vững người, Phó Trường Lăng nằm trên lưng nó ăn thêm một viên đan dược che giấu thể chất và Kim Đan mà Thẩm Thanh Trúc cho hắn, ôm bạch hạc nhắm mắt lại điều tức một lát.
4
Đệ tử nối đuôi nhau đến Thiên cung, mấy con bạch hạc này tính cách cũng không vừa, ở trên không lượn vài vòng, có đệ tử vừa bước xuống đất đã quỳ rạp xuống nôn thành bãi.
2
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!