Editor: Miri (torianimereview. wordpress. com)
Phó đạo hữu," Tần Diễn nghe hắn nói xong thì cúi đầu, quơ quơ tay đụng vào tách trà bên cạnh, mắt lướt nhìn bóng người phản chiếu trong tách, chậm rãi nói, "Những lời này của ngươi, ta nghe không hiểu lắm."
Mi mắt của y rũ xuống che lấp cảm xúc của chủ nhân nó. Phó Trường Lăng cười cười: "Nghe không hiểu cũng không sao."
"Phó đạo hữu cũng có tu luyện qua thuật đoán mệnh sao?"
Tần Diễn nhấp một ngụm trà, ngẩng đầu lên: "Ngươi dường như biết rất nhiều chuyện mà người thường không biết."
"Thuật đoán thiên mệnh," Phó Trường Lăng mơ hồ nghe được tiếng ầm ĩ bên ngoài, đoán là bọn họ đã gần tới Thanh Thủy trấn. Hắn quay đầu đi, chậm rì rì mà nói, "Đúng là ta có học một chút râu ria. Nhưng ta biết nhiều chuyện, bất quá chỉ là nhờ phát hiện được một số thứ người thường khó nhận ra mà thôi."
"Thì ra là thế."
Tần Diễn gật đầu: "Vậy ngoài những thứ ngươi đã nói ra, Phó đạo hữu còn phát hiện ra điều gì khác không?"
1
"Tạm thời chưa có gì." Phó Trường Lăng lắc lắc đầu, Tần Diễn nghe hắn nói vậy thì buông tách trà trong tay, lễ phép mở miệng, "Vậy Phó đạo hữu trước cứ tạm nghỉ ngơi đi, khi nào tới Thanh Thủy trấn rồi, Phó gia chủ sẽ gặp ngươi. Những việc có liên quan tới đạo hữu, ta sẽ báo lại hết thảy cho ngài ấy. Lần này Phó đạo hữu bị thương, ta cũng sẽ kể rõ tình huống của ngươi cho trưởng lão.
Về chuyện Kim Đan, Hồng Mông Thiên cung sẽ tận lực tương trợ, ngươi không cần quá lo lắng."
Phó Trường Lăng không nói gì, chỉ uống trà mà ngồi suy ngẫm ý tứ của Tần Diễn.
Sau khi tới Thanh Thủy trấn, hắn phải đi theo phụ thân trở về Phó gia. Nhưng bây giờ, hắn lại không muốn về Phó gia, mà muốn đi theo Tần Diễn.
15
Hắn không biết sau này Tần Diễn rốt cuộc đã trải qua những gì. Ứng theo tính cách hiện tại và tình nghĩa với sư phụ của y, Tần Diễn tuyệt đối không thể chỉ vì bị phạt ở Kim Quang Tự mà ghi hận Giang Dạ Bạch, sau đó còn ra tay giết ngài. Chuyện này nhất định có rất nhiều ẩn tình phía sau. Hiện tại, nếu để Tần Diễn một mình trở về, hắn rốt cuộc vẫn có chút không yên tâm.
Hắn do dự trong chốc lát, một khắc trước khi Tần Diễn đứng dậy cáo từ, hắn đột nhiên nói: "Tần đạo hữu, tại hạ có một chuyện muốn nhờ."
Tần Diễn có chút ngoài ý muốn, nhưng vẫn đáp lại: "Chuyện gì?"
"Ngươi..." Phó Trường Lăng do dự một lát, có chút ngượng ngùng, "Ngươi có ai bên cạnh chưa?"
28
Tần Diễn ngẩn ra, Phó Trường Lăng vội vàng sửa lời: "Ý ta là, Hồng Mông Thiên cung còn thiếu đệ tử không? Ngươi xem, Kim Đan của ta không thể dùng, nhà ta lại là nơi thích nói ra nói vào, nếu ta trở về bây giờ thì rất nguy hiểm. Ngươi có thể mang ta về Hồng Mông Thiên cung, đem ta làm người hầu chạy vặt cho ngươi. Người khác vì nể danh ngươi sẽ không làm phiền ta nữa."
"Việc này ngươi cứ báo cho Phó gia chủ,"
Nghe hắn nói vậy, Tần Diễn lập tức khéo léo từ chối, "Dù sao Phó gia chủ cũng là phụ thân ngươi, hắn sẽ nghĩ cách cho ngươi."
"Lão có thể nghĩ ra được cái biện pháp gì chứ?"
Mặt Phó Trường Lăng lộ ra chút ghét bỏ: "Lão sợ Việt Tư Hoa muốn chết."
"Phó gia chủ không phải là người như vậy."
"Đó là vì ngươi không hiểu lão!" Phó Trường Lăng vội vàng uốn nắn lại suy nghĩ của Tần Diễn, "Ngươi đừng nhìn lão bên ngoài la lên hét xuống mà lầm, ở nhà lão thật sự không có chút địa vị nào cả. Phủ đệ của chúng ta đều là do kế mẫu ta nắm giữ. Ta chỉ là một đứa con rơi rớt của lão, sống khổ vô cùng. Tần Diễn à," Phó Trường Lăng lộ ra vẻ mặt cầu xin, "Cứu người thì cứu cho trót, đưa Phật cũng phải đưa đến Tây Thiên, ngươi giúp ta lần này nhé?"
11
Tần Diễn không để ý đến hắn, lập tức đứng dậy, ngữ điệu không cao không thấp: "Chuyện nhà các hạ, tại hạ không tiện nhúng tay. Sau khi đến Thanh Thủy trấn rồi, Phó gia chủ sẽ tự mình tới đón ngươi, đạo hữu cứ nghỉ ngơi cho tốt."
"Chờ một chút!"
Phó Trường Lăng thấy Tần Diễn quyết tâm rời đi thì túm chặt lấy tay áo y một phen, mặt đầy ủy khuất: "Chúng ta tốt xấu cũng là bằng hữu, ngươi đừng vô tình như thế chứ. Ngươi sống sung sướng ở Hồng Mông Thiên cung, cứ tùy tiện an bài cho ta ở chỗ nào trong đó cũng được. Ta cũng không cần đồ gì của tông môn, thậm chí còn có thể hiến tặng đồ mình! Này nhé, ta không chỉ nhiều tiền, còn đặc biệt ngoan ngoãn, ta có thể vì ngươi bưng trà rót nước, quét rác nấu cơm, chỉ cần được ở gần ngươi một chút thì ngươi muốn sai ta làm gì cũng được!"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!