Editor: Miri (torianimereview. wordpress. com)
Hỏi câu đó xong, tim Phó Trường Lăng lập tức đập mạnh.
Lúc ấy hắn không nghĩ gì, nhưng hôm nay ngẫm lại, suy xét mấy chuyện đã xảy ra thì không khỏi có vài phần nghi hoặc. Một kiếm kia của Tần Diễn, xuất ra đúng lúc, nhưng cũng lại không hợp hoàn cảnh. Tại sao lại có chuyện trùng hợp rằng một chiêu để thanh tỉnh hắn của y, lại là Nhất Kiếm Xuân Sinh mà Yến Minh từng dùng?
Một chuyện, chỉ cần có chút manh mối thì sẽ không khỏi khiến nhân tâm nghĩ nhiều. Dù cho ở đời trước hắn và y lập tức tách ra sau đó, hắn cũng không từng gặp qua Tần Diễn mấy lần, nhưng cẩn thận ngẫm lại, cho dù Tần Diễn là anh tài ngút trời, bất quá cũng chỉ là thiếu niên mười bảy tuổi. Thủ pháp giao chiến này của y cũng quá mức nhuần nhuyễn quyết tuyệt rồi.
Dù sao tu vi thì cũng có thể đóng cửa làm xe*, nhưng kỹ năng thực chiến chân chính phải cần một lần lại một lần, từ trong tình thế sinh tử tương bức mà mài giũa thành. Phần lớn tu sĩ mười bảy tuổi đều còn ở trong tông môn nhận sự chở che từ tiền bối, có ra ngoài luyện tập cũng sẽ có tiền bối dẫn dắt, căn bản không có cơ hội bị bức vào tình thế thật sự nguy hiểm. Nhưng kiếm pháp của Tần Diễn lại khiến cho người ta cảm giác y đã từng từ trong núi đao biển lửa thoát ra.
*Câu gốc là là bế môn tạo xa: tức là đóng cửa làm xe không nhìn đường, ý bảo nhắm mắt làm liều.
Đủ loại manh mối, làm hắn không khỏi có một suy đoán vô cùng nực cười vớ vẩn. Nếu hắn có thể sống lại, vậy thì Tần Diễn......
"Nếu ngươi đã biết Nhất Kiếm Xuân Sinh," sau khi bị hắn hỏi, Tần Diễn duỗi tay cầm lấy tách sóng sánh trà thơm, thanh âm bình đạm, "Thì hẳn cũng biết, nó có hiệu quả thanh tâm ngưng thần."
7
Phó Trường Lăng nghe vậy thì không khỏi ngẩn người, thần sắc Tần Diễn vẫn như thường, nhấp một ngụm trà: "Lúc ấy, ngươi bị tâm ma quấy rối, ta muốn loại bỏ tâm ma cho ngươi."
6
"Là vậy sao?"
Phó Trường Lăng xoay xoay cây quạt trong tay, hắn suy tư, chậm rãi mở miệng: "Nếu ngươi đã sớm biết Yến Minh không phải Yến Minh, tại sao lại không nói trước cho ta biết?"
"Chuyện chưa xác định, ta sẽ không mở miệng."
1
Phó Trường Lăng gật gật đầu, này quả thật là tác phong làm việc của y. Tần Diễn chỉ cảm thấy Yến Minh có vấn đề, nên cũng chỉ nhắc nhở hắn đề phòng. Nếu y phát hiện Yến Minh là tâm ma thì tất sẽ nói cho hắn là tâm ma. Nếu có quá nhiều suy đoán lẫn ngờ vực, y sẽ không nói tất cả cho hắn.
"Chuyện chưa xác định thì ngươi sẽ không mở miệng, Tần đạo hữu nhất định là một người cẩn trọng. Vậy thì," Phó Trường Lăng ngước mặt nhìn y, chăm chú quan sát biểu tình người nọ, "Tần đạo hữu nói là vì phụng lệnh của Tô thiếu chủ mà đến, ra tay tương trợ ta ở Thượng Quan gia, đến Tuyền Ki mật cảnh lại muốn giết ta, cuối cùng lại chuẩn xác chỉ ra điểm sai trong phong ấn của mật cảnh. Thiên mệnh suy đoán cũng coi như không tồi, nhưng Tô thiếu chủ thật sự có thể tính ra chính xác tới mức như vậy sao?
Trong những suy đoán đó, Tần đạo hữu lại không có chút hoài nghi nào?"
Nói xong, Phó Trường Lăng lại cất cao giọng một chút: "Ngươi giết ta, dù sao cũng là oan uổng một mạng người."
Chuyện này Phó Trường Lăng đã sớm mang hoài nghi, chỉ là hắn chưa suy xét kĩ. Hiện tại, hắn lại có một suy đoán nực cười trong đầu, đột nhiên cảm thấy mọi thứ thuận lý thành chương.
Nếu Tần Diễn cũng giống như hắn, đều là trùng sinh trở lại nhân gian, vậy thì tất cả hành động của Tần Diễn đều sẽ có nguyên nhân.
Sở dĩ Tần Diễn tới Thượng Quan sơn trang để cứu mình, là bởi vì y biết mình sẽ gặp nạn tại đó rồi rơi vào Tuyền Ki mật cảnh, sau đó mình sẽ mở ra phong ấn Nghiệp Ngục bên trong. Y vì muốn ngăn cản tất cả chuyện này nên mới vào Thượng Quan sơn trang trước, toàn tâm toàn ý bảo hộ hắn, có ý dẫn hắn thoát ra khỏi đó. Hết thảy mọi chuyện y làm ở Thượng Quan sơn trang, đều là vì ngăn cản hắn tiến vào Tuyền Ki mật cảnh.
Nhưng rốt cuộc bọn họ vẫn vào Tuyền Ki mật cảnh. Có lẽ chuyện này đã khiến cho Tần Diễn vốn định thay đổi vận mệnh, lại cảm thấy vận mệnh rốt cuộc không thể chống lại, vậy nên mới hạ quyết tâm giết hắn. Thế nhưng bởi vì Đồng Tâm chú cản trở y, cùng với vài nguyên nhân khác, tỷ như đạo nghĩa trong lòng y, cũng tỷ như tình nghĩa đời trước vẫn còn lưu luyến, cuối cùng y lại chọn kết đồng minh, buộc mình đáp ứng không khai phong ấn mật cảnh.
Nhưng nếu y thật sự sống lại...
Phó Trường Lăng trong lòng lại có chút dao động, đời trước thái độ của y quyết tuyệt như vậy, sao lại có thể không chút khúc mắc trong lòng mà đi cứu hắn, bình thản cùng hắn ở chung như vậy?
4
Dù sao đi nữa, hắn cũng đã từng tra tấn y thành bộ dáng nhục nhã năm đó...
Phó Trường Lăng nhớ đến thân ảnh kia trong nghiệp hỏa, nhất thời hô hấp không thông, hoảng loạn cúi đầu cầm lấy tách trà, muốn che đậy cảm xúc của mình. Tần Diễn ngồi ở đối diện, làm như cái gì cũng không biết, bình tĩnh nói: "Ta không hiểu thuật đoán mệnh, ngươi có thể hỏi Vấn Cơ. Nếu là do Vấn Cơ tính ra," Tần Diễn nhận lấy ánh mắt của hắn, không có nửa phần lùi bước, "Thì ta tin."
"Lỡ như y đoán sai?"
"Nếu y đoán sai, ta giết ngươi xong, sẽ tự kết liễu chính mình để đền mạng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!