5. Bọn em
Tiêu Chiến rời giường lúc 7 rưỡi, phát hiện đối tượng kết hôn của mình đã đi. Tối qua Vương Nhất Bác nói với anh đáng lẽ là hôm nay không xếp công việc gì, nhưng cậu thanh niên lại đăng kí một hoạt động từ thiện của minh tinh, phải đến mấy cô nhi viện ở ngoại ô để thăm các bạn nhỏ.
Trước khi gặp Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến không tin trên đời này còn ai bận rộn hơn anh trai Tiêu Tuân của mình, nhưng sự thật chứng minh, không có bận nhất, chỉ có bận hơn. Anh dọn đến đây ba ngày, thời gian Vương Nhất Bác ở nhà chỉ đếm trên đầu ngón tay, đây là còn ở trong giai đoạn cậu vừa mới đóng máy, phim mới thì chưa bắt đầu quay.
Lúc thảo luận hợp đồng kết hôn, Đàm Phong Thu đã từng nói với anh, Vương Nhất Bác có áp lực rất lớn từ người nhà, nhưng cụ thể là lớn đến thế nào thì Đàm Phong Thu chưa nói, Tiêu Chiến cũng không hỏi. Mới đầu cậu cảm thấy nhất định là vì kiếm tiền nên Vương Nhất Bác mới chịu hy sinh tự do, nhưng mà bây giờ anh lại cảm thấy khác, bởi vì hoạt động từ thiện này không phải do công ty sắp xếp, mà là cậu thanh niên tự nguyện đăng kí. Để kịp ra ngoại ô thành phố, Vương Nhất Bác có lẽ đã dậy từ 5 giờ.
Tiêu Chiến đột nhiên có chút hối hận. Anh nên chuẩn bị cơm sáng sớm hơn mới đúng, anh nghĩ, cho dù chỉ chiên hai quả trứng thôi cũng được, cũng không biết Vương Nhất Bác đã ăn gì chưa.
Cảm giác áy náy ấy đạt đến tận cùng vào lúc anh ra ngoài phòng khách, nhìn thấy cái hộp giày đựng con mèo nhỏ đã bị đổi vị trí.
Tối hôm qua anh để hộp giày ở sát bên phải cửa sổ, rõ ràng là sau khi Vương Nhất Bác tỉnh dậy đã đổi nó sang bên trái.
Nguyên nhân cũng rất dễ đoán, ánh mặt trời chiều vào lúc này có thể nói cho anh biết, góc bên trái cửa sổ là chỗ đón ánh mặt trời đầu tiên trong buổi sáng mùa đông.
Mèo con còn chưa tỉnh, cuộn tròn trong đống áo cũ và lông ngỗng ngủ ngon lành, tia nắng sớm mai nhàn nhạt chiếu thành vầng sáng trên bộ lông trắng của nó, phảng phất như từng sợi lông đều trở nên mềm mại. Tiêu Chiến lặng nhìn chốc lát, quyết định gọi cho cậu thanh niên.
Nhưng không kết nối được, Tiêu Chiến lại gọi cho Đàm Phong Thu, xin cách liên hệ với trợ lý của Vương Nhất Bác.
Đàm Phong Thu không nói lời nào, gửi thẳng một dãy số sang, trợ lí, vệ sĩ, tài xế, chuyên viên trang điểm, thợ tạo hình đầy đủ cả. Tiêu Chiến đều lưu hết vào, sau đó gọi cho Tiểu Mã.
5
Trong điện thoại có hơi ồn, anh vừa mới báo tên, Tiểu Mã lập tức tỉnh ngộ nói: "Ồ, Tiêu lão sư đấy à! Hoạt động còn chưa kết thúc, để em đi gọi anh Nhất Bác nghe điện."
"Không cần quấy rầy em ấy đâu," Tiêu Chiến vội nói, "Tôi không có việc gì cả."
"Hả? Thế anh..."
"Ừ, tôi chỉ muốn hỏi xem sáng nay em ấy đã ăn gì chưa thôi."
"Anh ấy ăn cái bánh mì nhỏ, uống cà phê." Tiểu Mã có chút chần chừ nói.
"Thế là tốt rồi. Phiền cậu nói với em ấy, buổi sáng tôi đến chỗ anh tôi, tiện mang bé mèo đi luôn. Buổi chiều phải đi đọc kịch bản, có lẽ phải tới khuya mới về nhà."
Tiểu Mã đồng ý xong, Tiêu Chiến lịch sự nói cảm ơn.
Cuộc trò chuyện kết thúc, Tiểu Mã cầm điện thoại đầy một vẻ hỏi chấm: Không phải chỉ kết hôn giả thôi à??
Tiêu Tuân mới từ California về nước, rạng sáng vừa xuống đất, vốn dĩ không ảnh hưởng đến việc dậy sớm đi làm, nhưng Tiêu Chiến nói muốn sang đây, anh liền lựa chọn phương án home office nửa ngày.
Tiêu Tuân lớn hơn Tiêu Chiến 5 tuổi, việc làm ăn trong nhà, anh đã tiếp nhận từ tay ba mình, Tiêu Hành Phong được 7 phần, chỉ mỗi phần thuộc giới giải trí là không quản, để ba giao cho người ngoài xử lí. Nhưng cách hoạt động cơ bản thì anh vẫn hiểu rõ, nguyên nhân thì chính là vì đã hiểu rõ nên mới không muốn quản. Anh thường xuyên nghe người ta nói thương trường là một vũng bùn khổng lồ, nhưng nếu thế thật thì thương trường thu gọn trong giới giải trí có thể gọi là một cái bể tự hoại hoại.
Những thần tượng minh tinh soái ca mỹ nữ đầy ắp năng lượng trong lòng fan chẳng qua chỉ là công cụ trong tay tư bản, rửa tiền, chơi thuốc, bán thân, vô cùng phổ biến, nhiều không đếm xuể. Mỗi một bữa tiệc có ông lớn tham gia trong giới giải trí, anh đều có thể biết được mấy thứ huỷ hoại tam quan trong đó. Anh không muốn chạm đến mấy thứ này là bởi vì muốn tránh xa khỏi sự dơ bẩn.
Thế nên 5 năm trước, khi Tiêu Chiến quyết định đổi nghề học diễn xuất, Tiêu Tuân là người đầu tiên phản đối. Dù vậy anh cũng biết là không có tác dụng lắm, Tiêu Chiến trông thì ôn hoà mềm mại, nhưng bên trong lại vô cùng quật cường kiên quyết, rất biết nhìn nhận vấn đề, mặc dù gặp khó khăn cũng không chịu thoả hiệp với bất cứ ai, từ nhỏ đến lớn đều thế, lần này cũng thế.
Tiêu Chiến vẫn debut, đóng vai phụ không có tiếng tăm gì mấy năm, mang cái thân phận phú nhị đại nhưng lại sống lang thang bấp bếnh, thế mà giờ cũng lăn lộn thành ảnh đế được.
Từ trước đến giờ Tiêu Hành Phong vẫn luôn nuôi hai anh em họ theo kiểu chăn thả. Lúc còn nhỏ Tiêu Chiến trốn lớp tiếng Pháp và tiếng Tây Ban Nha để đi học vẽ tranh, Tiêu Hành Phong mắt nhắm mắt mở coi như không thấy gì. Tiêu Chiến học thiết kế xong lại muốn học diễn, có thế nào cũng không chịu học kinh tế, Tiêu Hành Phong cũng chẳng phản đối. Thậm chí Tiêu Tuân đọc bản tin thấy Tiêu Chiến kết hôn với một idol lưu lượng 22 tuổi, chạy đến hỏi ba mình, Tiêu Hành Phong còn cười hơ hơ lên bảo, "Không cần lo đâu, A Chiến bảo là vì công việc cả thôi."
7
Tiêu Tuân lười cảm thán trái tim rộng lượng chứa cả vũ trụ của ba mình, quay đầu tìm người tra xét Vương Nhất Bác một lượt từ trên xuống. Kết quả khiến anh khó mà tưởng tượng nổi, may sao bản thân Vương Nhất Bác lại rất trong sạch, bất hạnh chính là vị idol lưu lượng này có một ông bố rất không đáng tin cậy.
3
Tiêu Tuân lăn lộn thương trường nhiều năm, rất khó có thể không nghi ngờ âm mưu phía sau cuộc hôn nhân giả dối này, cho dù hôm nay Tiêu Chiến không tới anh cũng sẽ chủ động tìm đối phương nói chuyện.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!