BGM: Pháo hoa ở Vân thôn
- Khâu Hữu Câu, Màn Thầu
16. Nhẫn
Hai người đồng thời lùi một bước so với đối phương. Hạ Thương Vũ chỉ Tiêu Chiến trước, "Nội quỷ đây rồi! Mau loại cậu ta đi!"
Tiêu Chiến cười lắc đầu: "Hạ lão sư đóng vai ác thì đừng cáo trạng trước thế chứ."
"Tôi là người tốt, bây giờ đèn đỏ, thế nên nhất định cậu là nội quỷ!"
"Tôi cũng là người tốt. Hơn nữa từ sáng đến giờ tôi chưa từng được đạo diễn gọi riêng ra lần nào," Tiêu Chiến chỉ phía sau, "Vương Nhất Bác có thể làm chứng."
2
Vương Nhất Bác lập tức gật đầu: "Anh ấy nói đúng."
Hai cô gái bắt đầu cân nhắc, cảnh giác nhìn Hạ Thương Vũ, anh lại cãi: "Nói không chừng cả hai người các cậu đều là quỷ ấy, chẳng qua đang giúp nhau thôi."
Vương Nhất Bác cười nói: "Tôi thật sự không phải, nội quỷ thì sao lại đòi kiểm tra đầu tiên chứ?"
"Không sai." Phó Thục Trinh nói tiếp: "Hơn nữa Nhất Bác lão sư muốn kiểm tra với Tiêu lão sư, nếu hai người bọn họ đều là nội quỷ thì đây sẽ là một cơ hội tốt để xoá bỏ hiềm nghi, bởi vì đèn xanh có thể khiến mọi người nới lỏng cảnh giác. Nhưng Tiêu lão sư lựa chọn kiểm tra với anh, nếu anh ấy là quỷ thì chắc sẽ không tự tin thế chứ?"
Trải qua tập thoát khỏi mật thật, Điền Thuần đã cảm thấy phục sát đất với Phó Thục Trinh, nghe đối phương nói thế, không khỏi cảm thấy nói có sách mách có chứng khiến người ta tin tưởng, lập tức cười hehe hai tiếng, "Hạ lão sư có hiềm nghi rất lớn đấy nhé."
Hạ Thương Vũ bất đắc dĩ buông tay, "Thế nên mọi người muốn chọn tôi à?"
"Để đề phòng thì vòng một chúng ta không bầu, dù sao cũng có tận 5 vòng, chúng ta chỉ cần tìm ra 2 nội quỷ thôi," Tiêu Chiến nói, "Kết hợp hai lần kiểm tra rồi hẵng quyết định bầu ai."
Mọi người tỏ vẻ nhất trí, vì thế lựa chọn bỏ, nhận tấm thẻ nhiệm vụ mới.
Tấm card thứ 2 viết: Trong rừng mưa nhiệt đới có một loại cảnh quan kỳ lạ được gọi là "hiện tượng thực vật treo cổ", xin hãy tìm một loại thực vật treo cổ thời kỳ cuối trong vườn.
"À cái này tôi biết." Phó Thục Trinh nói, "Chính là một loại cây mây, sống phụ sinh trên thân đại thụ, sau đó càng quấn càng chặt, cuối cùng 'giết chết' đại thụ, chiếm lĩnh vị trí của cây ban đầu, cũng có thể sử dụng xác cây rất lâu."
1
Điền Thuần nghe xong, ánh mắt cũng sáng lấp lánh, như học sinh nhìn thấy cô giáo xinh đẹp, "Sao Thục Trinh của chúng ta cái gì cũng biết thế, quá giỏi!"
Tiêu Chiến thuộc dạng học sinh xuất sắc luôn có nhiều câu hỏi, "Thế nên cuối cùng cây bị treo cổ sao? Như người treo cổ trên xà á?"
"Hẳn là vậy," Phó Thục Trinh nói, "Thực vật bị treo cổ ở thời kì cuối gần như đã bị che phủ hết, không được tiếp xúc với ánh mặt trời thì đương nhiên sẽ chết."
"Cây thiếu chất dinh dương nên mới chết." Vương Nhất Bác bổ sung nói, "Thực vật treo cổ hai đầu đều dài, chui xuống đất, cuốn lấy rễ cây, tranh giành chất dinh dưỡng và nước. Đi lên trên thì bao quanh thân cây, giành ánh mặt trời. Tất cả tài nguyên sinh trưởng đều bị cướp, thế nên cây mới chết."
2
"Thì ra là thế." Tiêu Chiến cười nói: "Cảm ơn Nhất Bác lão sư phổ cập khoa học."
Vương Nhất Bác được khen hơi xấu hổ, thấp giọng nói: "Em cũng xem trong sách bản đồ Tây Song Bản Nạp trên máy bay mới biết..."
Điền Thuần rất không phục, "Thục Trinh cũng không nói sai, chỉ là không giải thích rõ ràng tỉ mỉ thôi."
Hạ thương Vũ bất lực trợn mắt, "Nhiệm vụ tâng bốc với tình nồng ý mật đều là của người khác rồi, tôi không có gì cả."
2
"Hạ lão sư tôi khuyên anh yên tĩnh đi nhé." Điền Thuần uy hiếp nói, "Vòng tiếp theo mà anh còn là đèn đỏ nữa thì chắc chắn sẽ bị loại."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!