Chương 41: (Vô Đề)

Hiện giờ Lăng Lăng đã muốn điên rồi. Mỗi ngày gặp anh trái tim cô run rẩy đến mức muốn co giật, nhưng không thấy anh thì lòng dạ bất an. Anh

cười, cô ngốc nghếch cười theo, anh nhíu mày, cô cũng theo đó mà đau

lòng.

Anh "trong lúc vô ý" chạm vào tay cô… Giả sử anh nắm tay cô nửa giờ không buông, có thể gọi là "vô ý" sao. Lăng Lăng cúi đầu nhìn

đôi bàn tay nhỏ bé vô cùng thê thảm. Sáng hôm qua, Dương Lam Hàng dạy cô sử dụng một loại thiết bị mới, tay cầm tay chỉ, vừa kiên nhẫn, vừa dịu

dàng, lòng bàn tay ấm áp ủ ấm đôi tay lạnh lẽo của cô, bị đụng chạm

khiến tim cô đập nhanh, chỉ lo đoán xem anh rốt cuộc là hữu ý hay vô

tình, còn lời anh nói một chữ cũng không nghe vô… Kết quả, đến chiều bi

kịch liền xảy ra, cô tự làm bỏng tay mình đến ứa máu, đau đớn như kim

đâm vào ngực… Nếu cứ thế này, cô chưa học xong tiến sĩ chắc đã thành

liệt sĩ!

"Lăng Lăng, tớ thấy cậu đừng học tiến sĩ nữa, năm nay

tình hình xin việc của thạc sĩ cũng tốt lắm, cậu đi tìm việc làm quách

đi."

Nhắc tới tìm việc, Lăng Lăng lại một hồi cảm thán, không phải cô không nghĩ tới.

Một hôm, cô xem poster quảng cáo, thấy có một công ty điện rất gần nhà mình đến thông báo tuyển dụng. Căn cứ vào giới thiệu trên poster, công ty đó trước kia là một xí nghiệp nhỏ do gia đình quản lý, chủ yếu cung cấp

hàng hóa cho một vài công ty lớn, lợi nhận vô cùng cao. Vài năm nay cùng với sự phát triển của nhanh chóng của ngành điện tử, ô tô, sự nghiệp

của công ty cũng lên như diều gặp gió. Phạm vi kinh doanh của công ty

dần mở rộng, bắt đầu tự mình nghiên cứu một số hộp điều khiển điện, quy

trình tự động hóa bằng điện, tất nhiên cũng dính líu tới nghiệp vụ bảo

trì, lắp đặt. Lần này họ mới triển khai một dự án về robot, đặc biệt

phái trưởng phòng kỹ thuật đến đại học T thông báo tuyển dụng một vài

nhân viên, ưu tiên xem xét những người biết lập trình điều khiển số và

lập trình máy tính.

Bậc đại học Lăng Lăng học về điện, lập trình điều khiển số học khá

tốt, sau đó lại học thêm bằng hai về Tin học, tuy không thể nói là tinh

thông lập trình máy tính, nhưng ít nhiều cũng cảm thấy hứng thú. Hơn nữa đãi ngộ rất được, lại ở gần nhà, khi ấy cô nổi hứng bốc đồng, chạy tới

hiệu photo viết qua loa một cái sơ yếu lý lịch, cùng Liên Liên đi

nghe giới thiệu, nhưng vừa đem sơ yếu lý lịch nộp cho một anh trẻ tuổi

đẹp trai trong đó, cô lập tức hối hận. Nhỡ đâu người ta thực sự muốn

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!