Chương 40: (Vô Đề)

Vốn dĩ Trịnh Minh Hạo còn muốn dẫn Lăng Lăng đi karaoke chơi bời, hát hò. Lăng Lăng vô cùng "khéo léo" từ chối: "Không đi! Em không an tâm về nhân phẩm của anh."

Trịnh Minh Hạo thực sự bó tay với cô, đành

phải đưa cô về khách sạn. Đi đến trước phòng mình, cô mở cửa, nói một

câu: "Cảm ơn anh đưa em về!" rồi bước vào trong.

"Không mời anh vào ngồi à?"

"Trai đơn gái chiếc cùng chung một phòng, người khác bắt gặp sẽ dị nghị."

Không phải cô lo lắng về Trịnh Minh Hạo, mà là đàn ông khắp thiên hạ

chẳng ai tốt đẹp cả.

"Xã hội phong kiến đã bị lật đổ rồi."

"Xã hội xã hội chủ nghĩa vẫn có kẻ háo sắc, cảm ơn anh!"

Cô đi vào, xoay người vừa định đóng cửa, Trịnh Minh Hạo đã nhanh tay đè lên khóa cửa. "Chờ chút…"

"Anh còn có việc gì sao?"

"Em thực sự muốn đến giúp anh à?"

"Nếu quả thật anh cần người hỗ trợ, em sẽ đến."

Anh nhìn cô, ánh mắt tỏ ra vô cùng chân thành: "Không uổng công anh coi em là bạn."

Một dòng ấm áp chảy qua trái tim hoang vu của Lăng Lăng, cô khẽ cười ngẩng

đầu, đón nhận ánh mắt tha thiết chân thành của anh. "Minh Hạo, em tin

anh, với năng lực của mình anh nhất định sẽ thành công."

"Em không cho rằng anh là một kẻ phá gia chi tử mơ cao à? Rất nhiều người đều nói anh như thế."

Cô lắc đầu. "Em có một người bạn, anh ấy vì theo đuổi lý tưởng của mình mà trả giá rất nhiều, rất nhiều. Tất cả mọi người đều khuyên anh ấy từ bỏ, bảo anh sẽ không thành công. Tuy nhiên, anh ấy chưa bao giờ bỏ cuộc…

Anh ấy từng nói, làm người nhất định phải kiên trì theo đuổi cái mình

muốn, cả thế giới phủ định bạn cũng không sao, nhưng bạn không thể phủ

định chính mình!"

Cô ngừng một chút, rồi nói: "Hãy đồng ý với em… Mặc kệ người khác nhìn anh thế nào, anh cũng sẽ không lùi bước!"

"Có những việc, từ bỏ rồi vẫn còn có thể làm lại từ đầu, có những người, đã bỏ qua là lỡ mất cả đời." Trịnh Minh Hạo thâm tình cầm lấy tay cô đang

buông thõng bên người: "Lăng Lăng, em biết không, chỉ cần em nói một

câu, anh có thể trở về đại học T tiếp tục học thạc sĩ… Bởi vì anh không

phải anh ta, anh tuyệt đối sẽ không vì theo đuổi lý tưởng của bản thân

mà từ bỏ người con gái mình yêu mến!"

"Nhưng anh có thể vì Uông Đào mà buông tay."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!