A!
Á!
Lăng Lăng đột ngột đứng thẳng, tâm trạng giống
như mấy tình huống kinh điển trong truyện tranh – bị người ta cầm cây
búa tạ năm chục ký thẳng tay nện vô đầu, đánh cho cô sao bay đầy trời,
đầu váng mắt hoa!
Cũng may năng lực chống đỡ của cô mạnh hơn
người thường, trong tình cảnh ở tù có thời hạn đột nhiên bị gia hạn hai
năm, Lăng Lăng chỉ có thể cố tỏ ra trấn tĩnh, giữ vững phẩm chất diễn
viên chuyên nghiệp, ra sức diễn: "Cái đó… em nghe nói làm post
-doc không cho phép cận hôn… Á…" Thứ lỗi cho cô hoảng sợ quá mức, nói năng lộn
xộn: "Ý em nói, không thể cùng nhau học."
"Ừm!" Bàn tay Dương Lam Hàng đặt trên vai cô chẳng những không bỏ xuống mà tay kia cũng đặt
tiếp luôn lên vai cô, đem cả người cô khống chế trong lòng mình, hoàn
toàn không có một chút dấu hiệu "sợ còn không kịp". "Nếu em không nỡ rời xa tôi thì nhất định phải cùng tôi học rồi, tôi có thể giúp em nghĩ
cách."
"Em cũng không cần phải… học." Cô choáng váng! Ai nói giùm cô đây là tình huống gì được không?
Dương Lam Hàng dường như cảm nhận được sự hoang mang của cô, dùng giọng nói
thanh nhã độc nhất vô nhị của anh ta nói: "Thầy vừa hay cũng không có
bạn gái, nếu em yêu tôi đến mức không thể kiềm chế, từng giờ từng phút
đều nhớ đến tôi, tôi có thể cho em một cơ hội… Để em làm bạn gái tôi!
Tất nhiên, kết hôn là điều kiện tiên quyết!"
Công lực đả kích
người tuyệt đối tỉ lệ thuận với chỉ số thông minh! Ngay lúc này đây, cho dù sức chịu đựng của cô có hơn người cũng không thể chịu nổi nữa! Trước mắt cô tối đen một mảng, đầu óc trống rỗng!
Trong lòng nhất thời cảm khái trào dâng: Đất hỡi, ngươi không biết phân biệt tốt xấu sao hả
đất. Trời ơi, ngươi lẫn lộn gian trung uổng công làm trời! Cô là cô gái
thuần khiết thiện lương đến thế, lại để cô ngu đến mức bị người ta bắt
nạt, một kẻ biến thái như hắn, cớ sao cho hắn chỉ số thông minh cao như
vậy làm chi để gây họa cho nhân gian!
Nói xạo không những bị
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!