Lăng Lăng tưởng anh sẽ gấp gáp hỏi cô: Tại sao?
Dù gì quan hệ giữa họ cũng không phải bình thường.
Vậy mà anh chậm chạp hồi âm một câu: "May là anh đã bỏ thói quen uống trà!"
Cô cảm thấy hơi thất vọng, buồn bực cắn một miếng bánh gạo: "Anh không hỏi em nguyên nhân tại sao à?"
"Chắc chắn không phải vì em thích anh ta."
Cô rất muốn nói: Em thích anh ta đó, em thầm mến anh ta đó. Để xem anh có
phản ứng gì, nhưng ngẫm kỹ lại vẫn là nên quên đi! Nhỡ đâu anh tin thật
thì làm sao bây giờ.
"Hôm nay em bôi bác hắn trước mặt các bạn
học, bị hắn phát hiện, hắn ta trả thù em, không cho em tốt nghiệp, bắt
em học lên tiến sĩ với hắn."
"Cho nên em cũng trả thù anh ta? Thủ đoạn trả thù của em có vẻ còn cao tay hơn!"
"Không phải, hắn ta sợ nhất là có quan hệ mập mờ với sinh viên nữ, em chân
thành tha thiết thổ lộ với hắn một phen, nhất định sẽ dọa hắn sợ chết
ngất, đừng nói là học tiến sĩ, nếu may mắn ngày mai em còn có thể thoát
khỏi nanh vuốt hắn ta! Thế nào? Chiêu này của em có chất không?"
"Em tin làm vậy sẽ thoát khỏi nanh vuốt của anh ta à?"
"Rất tin! Vô cùng tin! Tin tột bực luôn! Cảm ơn anh!"
"Không có gì!"
Trầm mặc một hồi, cô đang cầm bánh gạo cắn điên cuồng thì trên màn hình máy tính bỗng vọt ra một câu:
"Lỡ anh ta đồng ý thì sao?"
Một miếng bánh gạo mắc lại trong cổ họng, thiếu chút nữa làm cô nghẹn chết! Lăng Lăng vỗ vỗ ngực tìm nước khắp nơi. Cầm ly nước uống một ngụm lớn,
cuối cùng cũng nuốt trôi cục bánh mắc nghẹn. Chật vật đấu tranh trở về
từ lằn ranh sinh tử, lại thấy những lời này trên màn hình, trong lòng
vẫn còn sợ hãi.
Nếu anh ta đồng ý?
Cô với anh ta nói chuyện yêu đương?
Cô với anh ta nắm tay, hẹn hò, hôn môi…
Cô vẫn vô thức mà "nếu" không ngừng…
Nếu họ lên giường…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!