Chương 11: (Vô Đề)

Kỳ Lâm bây giờ mới nhìn thẳng vào Mạc Chi Dương rồi nói

-

"Ngươi đã nhớ ra đó là ai chưa?"

-

"Chưa nhưng ta thấy quen mắt lắm. Ngươi biết người này sao?"

-

"Đương nhiên là ta biết rồi. Để ta nói cho ngươi biết, và ngươi hãy vểnh tai lên mà nghe rõ đây. Cái người mà ngươi đang trố mắt ra nhìn và thấy rất là đẹp ý, là vợ của ngươi – BẠCH TỬ LỆ!!"

Kỳ Lâm cố tính nhấn mạnh tên để cho Mạc Chi Dương có thể ngấm vào trong người. Sau khi nghe tên của con người đã đánh bẫy mình, Mạc Chi Dương lập tức sôi máu lên, tức giận định đi ra chỗ Bạch Tử Lệ thì bị Kỳ Lâm ngăn lại khiến cho Mạc Chi Dương khó hiểu.

Mạc Chi Dương nhìn Kỳ Lâm, đen mặt nói

-

"Sao ngươi lại ngăn ta lại? Bỏ ta ra! Ta muốn đi giết cậu ta!!"

-

"Ngươi biết mình đã làm những gì với cậu ấy không? Mà bây giờ lại định ra đi đánh người ta nhưu vậy hả?"

-

"Ta đã làm gì mà ngươi lại nói như vậy hả?! Ngươi là bạn ta đó! Ta còn chưa làm gì mà đã bị cậu ta đánh bẫy rồi đó. Ta hôm nay phải xử được cậu ta"_Mạc Chi Dương tức giận nói lớn

-

"Hah.. Ngươi nói là ngươi không làm gì ư? Ngươi bỏ cậu ấy một mình ở trong phòng, không cho ăn uống mấy ngày liền đến nỗi cậu ấy suýt nữa chết đi vì quá đói. Đến tối ngươi còn lùng sục con nhà người ta như vậy rồi để người ta sợ hãi mà chạy trốn cả đêm. Ngươi nghĩ xem làm như vậy là được hả?!"

- Ta... Ta..._Mạc Chi Dương bị Kỳ Lâm nói cho không thể mở lời ra

-

"Còn nữa, ngay đến cả vợ của mình, nương tử của mình ngươi còn không biết mặt mũi như thế nào. Ngươi coi vậy là được sao? Dù gì người ta cũng từ nơi khác tới, ở đây đã ít người rồi thì chớ, trong đêm tân hôn ngươi còn bỏ đi như vậy, ít ra cũng phải quan tâm hoặc cho người chỉ dẫn một cậu chứ."

-

"Vì để gả vào đây, cậu ấy đã 2 ngày không ăn gì để giữ eo mặc cho vừa y phục cưới. Nếu ta mà không gặp cậu ấy chắc cậu ấy đã chết vì đói rồi"

Bị Kỳ Lâm nói như vậy, Mạc Chi Dương cũng bị chặn họng lại, ấp úng không nói được cái gì.

Chuyện này thực sự Mạc Chi Dương không biết, Mạc Chi Dương vẫn không tin được một người như vậy mà 2 ngày không ăn gì, đã thế trong ngày cưới nhiều việc như vậy chính bản thân Mạc Chi Dương đói đến nỗi sau khi cảnh cáo Bạch Tử Lệ xong cũng rời đi ăn để có tý vào bụng.

Vậy mà Bạch Tử Lệ lại có thể chịu đựng đến hơn 2 ngày không ăn gì, mà cũng chả kêu than gì với mình...

Mạc Chi Dương chỉ nghe nói Bạch Tử Lệ là một con quái vật nên bị mọi người xa lánh và được gả cho mình, cứ suy nghĩ ấy mà Mạc Chi Dương nghĩ Bạch Tử Lệ sẽ không đói nên đã ghét bỏ và rời đi.

Không ngờ Bạch Tử Lệ lại là một người đẹp như vậy, không nghĩ đó là một con quái vật xấu xí đâu.

Mạc Chi Dương quay sang nhìn người bị mình xem là quái vật đang vui vẻ ăn mẩu bánh mì không một cách ngon lành, vẫn chưa thể tin được mình có thể cưới được một người lại đẹp như vậy

-

"Cậu...! Cậu ta thực sự là vợ ta sao?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!