Hoa Âm các cùng Cung Lung Hoa cách nhau không xa, đi qua hai tòa cung điện là đến. Trên đường đi, Dương Quỳnh bí mật thăm dò xem Yên Xảo rốt cuộc đối với Trần Chiêu nghi hiểu rõ bao nhiêu, không nghĩ tới Yên Xảo lại là mật thám. Đừng nói Trần Chiêu nghi, mà tất cả các phi tần lớn nhỏ trong cung, đều chỉ là vấn đề nhỏ. Đúng là một nhân tài! Dương Quỳnh cảm thán.
Chẳng trách Khang phi để Yên Xảo đi theo nàng, hóa ra là một nhân vật như vậy.
Ngược lại Yên Xảo miệng cũng không quá giữ kín, chính là người bát quái(*) một chút. Dương Quỳnh hỏi nàng có biết chỗ đó, nàng không nói quả thực khó chịu. Hơn nữa mấy ngày nay nàng cùng Dương Quỳnh thân quen, vì vậy có cái gì thì nói cái đó, tất cả đều ra miệng.
(*) Trong Kinh Dịch có câu:
"Vô Cực sinh Thái Cực
Thái Cực sinh Lưỡng Nghi
Lưỡng Nghi sinh Tứ Tượng
Tứ Tượng sinh Bát Quái
Bát Quái sinh vô lượng."
Vì thế trong xã hội, người ta bảo "tình huống bát quái", "con người bát quái"... thì ý là" khó lường, không có lề lối, lung yung lộn xộn.
Mắt thấy Hoa Âm các ở phía trước, Dương Quỳnh cười nói: "Ta đối với mấy chuyện này cũng chưa quen, lát nữa đi vào nếu nói sai, ngươi có thể giúp ta một tay."
Yên Xảo nói: "Xem ngươi nói, chúng ta đều là người của Cung Lung Hoa, nếu như ngươi phạm lỗi, thì ai cũng không có mặt mũi. Có điều, ta cũng là lần đầu tiên gặp mặt Trần Chiêu nghi, còn không biết có thể ứng phó được hay không."
Yên Xảo lo lắng chính là Dương Quỳnh lo lắng. Thân phận ở tại nơi này, coi như sau lưng có Khang phi chống đỡ, nhưng cuối cùng mình cũng chỉ là một nô tài. Có điều ngẫm lại, cũng không phải mình đến đập phá, lời hay nói tốt, phỏng chừng cũng không gây ra sóng gió gì.
Hai người đền mang tâm tình thấp thỏm đến cửa Hoa Âm các. Thông báo tính danh với tiểu thái giám, tiểu thái giám đi vào báo tin. Một lát sau liền chạy ra để cho hai người vào. Dương Quỳnh dẫn theo Yên Xảo một đường mắt nhìn thẳng tiến vào Hoa Âm các. Bước vào chính điện, Trần chiêu nghi đang ngồi trên giường nhỏ. Cung y màu xanh nhạt đặc biệt chói mắt, trên mặt trang điểm lớp son phấn mỏng, lộ vẻ vô cùng kiều diễm.
Dương Quỳnh cùng Yên Xảo không dám chậm trễ, vội vàng thi lễ, "Nô tỳ Cung Lung Hoa Thanh Diệp, Yên Xảo tham kiến Chiêu nghi nương nương."
Ánh mắt Trần Chiêu nghi rơi xuống trên người Dương Quỳnh, con ngươi sáng lên, cười nói: "Mau đứng dậy."
Dương Quỳnh cùng Yên Xảo đứng dậy. Dương Quỳnh rất muốn để cho Yên Xảo nói chuyện, nhưng tính theo cấp bậc, thì mình cao hơn nàng, đành phải mở miệng, "Chiêu nghi nương nương, nghe nói Trì ma ma thân thể không khỏe, chúng nô tỳ phụng mệnh Khang phi nương nương trước tới thăm."
Trần Chiêu nghi cười nói: "Vẫn là Khang phi tỷ tỷ trọng tình trọng nghĩa, một nô tài cũng để trong lòng. Ta cũng không phải người vô tình, Trì ma ma đánh vỡ một bình hoa Thanh Ngọc, giá trị không ít, ta nể tình nàng là ma ma giáo dưỡng bổn cung cùng Khang phi tỷ tỷ, lưu lại chút tình cảm, chỉ phạt nàng quỳ hai canh giờ. Ai biết nàng lớn tuổi, thân thể không chịu nổi, liền ngã bệnh, thật sự là... Ai~!
Người không biết còn tưởng ta không thương cảm hạ nhân nô tài!"
Dương Quỳnh lúc này thầm nghĩ muốn nhanh chóng nhìn thấy Trì ma ma, nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ Khang phi giao phó trở về. Đối với Trần Chiêu nghi nói chuyện một chút hứng thú cũng không có, vì vậy cung kính nói: "Chiêu nghi nương nương nhân hậu, chúng nô tài tự nhiên biết rõ. Khang phi nương nương mệnh nô tỳ sang đây nhìn xem, cũng là ghi nhớ phân tình cảm ban đầu."
"Thôi thôi. Nếu Khang phi tỷ tỷ phái các ngươi tới thăm, đó cũng là để cho nàng một phần thể diện. Thu Hà, đưa các nàng đi xem Trì ma ma." Trần Chiêu nghi vung tay áo nói.
Một cung nữ mặc quần áo màu lục từ phía sau Trần Chiêu nghi đi tới nói: "Hai vị cô nương mời theo ta."
Dương Quỳnh cùng Yên Xảo hành lễ với Trần Chiêu nghi, sau đó đi theo Thu Hà rời khỏi chính điện.
Thu Hà mang các nàng đến một nhà trệt nhỏ bên cạnh một tòa Thiên Điện phía sau Hoa Âm các. Dương Quỳnh nhìn thấy một loạt nhà thấp bé như vậy thì chau mày. Thu Hà chú ý tới vẻ mặt của Dương Quỳnh nói khẽ, "Nơi này là cho những lão bà chạy việc ở. Chúng ta Hoa Âm các nhỏ, không sánh được với Cung Lung Hoa của Khang phi nương nương, các phòng tiêu chuẩn trong cung đã ở hết, cũng chỉ có thể ủy khuất nhóm lão bà ở chỗ này."
Nói xong, nàng đẩy cửa ra, trước tiên đi vào.
Dương Quỳnh cùng Yên Xảo liếc nhau một cái, đi theo. Trong phòng cũng khá tốt, không khí không bị đè nén, nhìn ra được là có người thường xuyên mở cửa thông gió. Thu Hà đưa các nàng vào một gian phòng, ánh sáng xuyên qua cái cửa sổ nhỏ chiếu vào, có thể thấy một lão phụ nhân nằm trên giường.
"Đây là Trì ma ma." Thu Hà chỉ vào lão phu nhân trên giường, "Hôm qua nương nương phạt nàng, quỳ không bao lâu liền té xỉu, đến bây giờ cũng không tỉnh lại."
"Mời đại phu đến xem sao?" Dương Quỳnh không suy nghĩ nhiều trực tiếp hỏi ra miệng.
Thu Hà kinh ngạc nhìn nàng, một lúc lâu sau mới hỏi: "Thanh Diệp, ngươi nói cái gì?"
"Không mời đại phu đến xem sao?" Dương Quỳnh còn muốn tiếp tục nói, Yên Xảo đứng sau lưng ho nhẹ một tiếng. Dương Quỳnh trong lòng cả kinh, lập tức ngậm miệng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!