Màn đêm dần buông xuống, ánh trăng khuyết bắt đầu hé ra, Hierro Mogadishu, đại điện hoàng cung.
"Theo Fageruisi báo cáo, Arthur hẳn đã đến rồi mới đúng." Rex đại đế nhìn đội trưởng cấm vệ đội Wuerse: "Tại sao còn chưa thấy hắn?"
"Fageruisi tướng quân đi long kỵ binh quân đoàn." Wuerse vội trả lời: "Còn Arthur điện hạ quả thật đã vào hoàng cung nhưng là hắn đi Tử Uyên cung?"
"Tử Uyên cung?" Chân mày Rex đại đế khẽ cau lại, lộ vẻ kỳ quái.
Đừng nói là Rex đại đế, đến cả Wuerse cũng cảm thấy không tin nổi
- từ tin Fageruisi mang về, Arthur hoàng tử hôm nay lệnh Samuel giết thống lĩnh cao nhất của đế đô trên lãnh địa của mình. Dù cho Antonio bị trưởng lão Stan Will của Long tộc giết mà Samuel cùng Antonio quyết đấu công bằng, nhưng đường tuyến sự kiện rất rõ ràng, đây là cơ hội để hoàng tử Arthur đưa ra tín hiệu với đế đô.
Sự kiện lần này tính chất không bình thường, hôm nay hoàng tử một mình theo Fageruisi vào đế đô là để giải thích với Rex đại đế nhưng vị tam hoàng tử này không ngò không trực tiếp bái kiến Rex đại đế mà đặt vị đại đế này qua một bên, công khai đi gặp "người tình cũ". Vị "người tình cũ" này còn có một danh nghĩa chính là chính thê của thúc thúc tam hoàng tử!
"Bệ hạ." Wuerse thử dò xét một câu: "Tam hoàng tử sau khi tiến vào Tử Uyên cung hình như dùng đạo cụ che dấu nào đó, người ngoài không nghe được động tĩnh bên trong, có cần thuộc hạ dẫn người vào Tử Uyên cung không?"
"Không!" Rex đại đế lập tức lắc đầu: "Không nên tới gần Tử Uyên cung, ta muốn nhìn một chút xem hắn có thể làm gì."
"Dạ vâng." Wuerse dù có nghi ngờ trong lòng cũng không dám hỏi nhiều, vội khom người lui ra.
Trong Tử Uyên cung, ánh trăng nhu hòa kéo dài cái bóng của hai người trong vườn.
Veronika khẽ vuốt mái tóc vàng của mình, rót đầy chén trà cho hắn rồi nói: "Ta pha theo phương pháp ngươi dạy, không biết thế nào?"
"Mùi vị không tệ." Trần Duệ phẩm trà rồi cười nói: "Nhưng là nói thật còn kém Isa chút, lão sư còn phải cố gắng mới được."
"Isa không chỉ xinh đẹp thông minh lại còn khéo tay, lão sư sao có thể so với nàng chứ." Veronika khẽ lắc đầu lộ vẻ bi thương: "Chỉ tiếc Lola.."
"Lola chưa chết, chỉ là bị trọng thương phải đi nghỉ ngơi thôi." Trần Duệ thần bí nói: "Đây là bí mật, mong lão sư giữ kín giúp."
"Vậy thì tốt." Veronika thở phào nhẹ nhõm: "Yên tâm, ta không phải người lắm mồm."
"Nhưng là lần này ta gặp nguy hiểm là thật, còn suýt bỏ mình." Trần Duệ nhún nhún vai: "Lão sư không định an ủi ta sao?"
Veronika chăm chú nhìn hắn, chợt thở dài: "Ta không biết phải an ủi ngươi như nào, hay là người phải an ủi nhất phải là công chúa Lanbisi mới đúng. Ta nhớ, khi nàng còn ở học viện rất đơn thuần khả ái, ngươi sao phải làm tổn thương nàng như vậy?"
"Không phải ta muốn tổn thương nàng ta mà đây là yêu cầu của nàng ta a." Trần Duệ chỉ tim mình nói: "Ta chỉ là mượn cơ hội này đem những lời tiểu Arthur muốn nói, nói ra với mọi người mà thôi."
"Ngươi nói là chính Lanbisi…" Veronika kinh hãi nói, lại không biết vô tình hay cố ý bỏ quên câu nói tiếp theo của hắn.
"Người sẽ thay đổi." Trần Duệ đón lấy ánh mắt của nàng: "Giống như ta, ngài vậy."
Con ngươi màu lam của Veronika bỗng mông lung nhàn nhạt: "Đúng vậy, chúng ta đã thay đổi."
"Hoàn cảnh, nhất là thời gian có thể thay đổi một người. Nhưng dù cho thay đổi như nào, có những thứ không nên bị thay đổi, đúng không lão sư?"
"Ta không biết…" Veronika nhẹ nhàng dời đi ánh mắt: "Ta chỉ biết có những thứ đã thay đổi không thể trở lại ban đầu."
"Đầu tiên chúng ta phải xác định nó có thật sự thay đổi không đã."
Trần Duệ đã uống hết chén trà nhưng Veronika không rót thêm cho hắn nữa mà hỏi: "Hôm nay đã muộn thế này rồi sao còn đến gặp ta?"
"Chợt muốn gặp lão sư, thuận tiện gặp vị bệ hạ kia một chút."
"Thuận tiện gặp bệ hạ?" Veronika nhẹ nhàng chỉnh lại khăn che mặt cười nói: "Hóa ra là ngươi muốn gặp bệ hạ, thuận tiện gặp ta a. Vậy còn không mau đi đại điện, thời gian không còn sớm nữa, đừng để bệ hạ chờ lâu."
"Lão sư, ngài sai rồi, ta cố ý tới gặp ngài, về phần bệ hạ, thật sự chỉ là thuận tiện gặp mà thôi." Trong giọng nói của Trần Duệ hết sức chân thành: "Hơn nữa, sau lần này, ta cũng không biết có thể gặp lại lão sư hay không."
Veronika hơi chấn động nói: "Sao lại nói như vậy?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!