"Toàn thể người dân xin chú ý, toàn thể người dân xin chú ý, trạm canh gác phía trước phát hiện rất nhiều ma vật đang chạy từ hướng Tây Bắc đến gần căn cứ chúng ta, mời tất cả thánh đồ hệ chiến đấu đến tập hợp ở cửa căn cứ! Tất cả thánh đồ phụ trợ đến tập hợp tại trạm cứu tế!"
"Xin được nhắc lại một lần nữa! Mời tất cả người dân phối hợp chỉ huy, nhanh chóng tập hợp! Nhanh chóng tập hợp! Mọi người chúng ta đồng tâm hiệp lực, sức mạnh như thành đồng, cùng vượt qua gian nguy, dưới sự phù hộ của thần, ác ma nhất định sẽ bị tiêu diệt."
Tiếng loa phát thanh vang lên khắp nơi.
Mọi người dừng việc trong tay để nghe thông báo, trong lòng đều thấy căng thẳng vì điều này. Nếu mất đi căn cứ này vậy thì bọn họ sẽ phải lang thang khắp nơi, một mình đối mặt với ma vật có thể xuất hiện tại vùng hoang dã bất cứ lúc nào.
Mọi người trong căn cứ đều đứng lên, bây giờ các phe phái đoàn thể gạt bỏ xích mích, cùng nghe theo lời của người chỉ huy.
Có không ít người đeo miếng vải có hình đôi cánh quỳ xuống đất thành kính cầu nguyện thần linh phù hộ.
Dưới tình huống chỗ dung thân duy nhất sẽ bị biến mất bất cứ lúc nào, dù là người không tin tưởng Thánh Thiên Sứ thì cũng bị bầu không khí này đả động, bắt đầu yên lặng cầu nguyện trong lòng.
Một đội ăn mặc võ trang đầy đủ đi ra khỏi trạm cứu trợ, mỗi người bọn họ đều bước đi nhẹ nhàng, dáng người mạnh mẽ, trên vai có tiêu chí của Thánh Thiên Sứ.
Hầu hết những người này đều mặc áo giáp làm từ xác cứng của ma vật, cầm trong tay lưỡi dao làm từ tay chân của ma vật, bước đi đầy khí thế tự tin.
Rõ ràng họ không phải người thường mà là một đội ngũ tập hợp từ những thánh đồ.
Ở giữa bọn họ là một y tá có dung mạo xinh đẹp, cô ta mặc bộ đồ của y tá, mái tóc quăn dài tết thành bánh quai chèo vắt trước ngực, dáng vẻ rất khác những người còn lại.
Cô ta nhìn về phía nhóm Sở Thiên Tầm: "Bành Hạo Vũ, lại đây tập hợp."
Tiếng nói của cô ta nghe rất êm tai, mặc cho ai nghe thấy cũng không thể phản cảm nổi.
Bành Hạo Vũ vội vàng lên tiếng.
Gã xoay người mời chào Sở Thiên Tầm và Diệp Bùi Thiên: "Hai người đi cùng chứ? Nếu căn cứ bị hủy thì mọi người đều không có chỗ dung thân."
Sở Thiên Tầm trao đổi ánh mắt với Diệp Bùi Thiên: "Anh ổn chứ?"
Diệp Bùi Thiên gật đầu.
Hai người đuổi theo Bành Hạo Vũ đi về phía cửa căn cứ.
"Hai bạn này là ai vậy?" Nữ y tá kia mỉm cười hỏi.
Ở trước mặt cô ta, Bành Hạo Vũ không hề có dáng vẻ kiêu ngạo như ngày thường mà lại có phần lấy lòng: "Để tôi giới thiệu một chút, hai bạn này là thánh đồ mới đến căn cứ chúng ta, người đẹp này có sức mạnh giống tôi, còn người anh em này là… Điều khiển cát?"
Sở Thiên Tầm âm thầm hừ một tiếng, quả nhiên Bành Hạo Vũ này cố tình thăm hỏi tin tức của họ, đều có sự hiểu biết ít nhiều về họ.
Y tá nữ kia lập tức tiến lên vươn bàn tay trắng nõn ra: "Thật tốt quá, cảm ơn hai bạn đến giúp đỡ. Tôi tên Phó Oánh Ngọc, là thành viên của hội cứu tế Thánh Thiên Sứ."
Sở Thiên Tầm nắm tay cô ta đáp lại: "Sở Thiên Tầm."
Nụ cười của Phó Oánh Ngọc rất ngọt, giọng điệu dịu dàng, bàn tay vừa mềm vừa mượt mà.
Nhưng không biết vì sao trong lòng Sở Thiên Tầm lại cảm thấy không thoải mái.
Mình từng gặp người này sao? Sở Thiên Tầm tìm kiếm cái tên này trong trí nhớ nhưng không nghĩ ra được điều gì đặc biệt.
Cổng lớn của căn cứ là hai cánh cửa sắt, mặt dù đã dùng các tấm thép để gia cố lại, cũng đào chiến hào rất sâu ở trước cửa nhưng rõ ràng như vậy vẫn không thể chống đỡ được nhiều ma vật đánh tới.
Bây giờ mọi người đang vội vàng vận chuyển các loại vật cản đến, chuẩn bị lấp kín cánh cổng này nhất có thể.
Diệp Bùi Thiên đi đến trước cổng.
"Để tôi thử một chút."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!