Chương 25: (Vô Đề)

Xe tải chạy một mạch về phía trước, đi càng xa càng bắt gặp nhiều người trên đường hơn.

Tận thế mới đến không được nửa tháng, vậy mà loài người như đã tiến vào một kỷ nguyên khác.

Nơi này đã đến gần Nga thành, hai bên đường dần xuất hiện những tòa nhà cao lớn. Chúng nó mất đi ồn ào náo nhiệt của ngày thường, biển quảng cáo xinh đẹp cũng bị rách nát, tất cả đều trầm mặc lặng yên ở đó.

Rác thải trải đầy mặt đường, thỉnh thoảng có gió thổi qua kéo đi một vài bao nilon cũ nát hoặc giấy báo, vướng lại rồi xoay quanh những ô cửa sổ tối om.

Văn minh dựng lên cần năm tháng dài dòng, nhưng hủy diệt nó lại chỉ cần mấy ngày ngắn ngủn.

Dòng người tới lui trên đường đều mặc những bộ quần áo đen đúa rách nát, có người đeo lên áo giáp hình thù kỳ quái, cầm theo vũ khí tự làm, ví dụ như cây côn sắt có một đầu buộc hàm răng sắc bén, hoặc là một vật nhìn như răng cưa, phần đuôi quấn mảnh vải xung quanh làm tay cầm.

Loài người đã bắt đầu dùng tay chân của ma vật để chế tạo vũ khí.

Sở Thiên Tầm biết, từ giờ trở đi, khi nền công nghiệp thoái hóa sẽ dần xuất hiện một ít đội nhóm chuyên môn dùng cơ thể của ma vật để nghiên cứu chế tạo ra vũ khí và đồ bảo hộ, hơn nữa sau này còn dần hình thành một ngành sản xuất rất được đón nhận.

Càng đến sau này, ma vật cấp cao càng thêm giá trị, không những ở ma chủng mà còn một ở một ít bộ phận đặc biệt trên người.

Bởi vậy dù ma vật cấp cao vô cùng mạnh và khủng bố thì vẫn có những người săn ma tụ tập lại đến săn giết nó cuồn cuộn không ngừng.

"Đây là chỗ tránh nạn à?"

"Căn cứ, đây là căn cứ, lúc trước Trần Uy kia nói đây là căn cứ Nga thành. Trong này có rất nhiều người sống."

Mấy người trong xe hưng phấn thảo luận.

Từ sau khi bọn họ đi ra khỏi Hoa thành, dân cư ven đường dần thưa thớt hơn, dọc theo đường đi đều là khung cảnh hoang vắng, thi thể máu me khủng bố, cùng với những con ma vật dữ tợn thường xuyên xuất hiện.

Điều này làm cho bọn họ có cảm giác đã rời xa nhân thế, chỉ có ma vật làm bạn.

Loài người là một loại sinh vật quần cư, rời khỏi tập thể một thời gian, đột nhiên thấy nhiều đồng loại như vậy làm bọn họ khó tránh khỏi cảm thấy thân thiết.

Con đường phía trước xuất hiện một tường vây vòng cung cao lớn.

Nơi này vốn là một khu công nghiệp mới xây dựng xong, bởi vì lúc trước thiết kế theo phong cách châu Âu nên chung quanh sân vườn mới có một bức tường vây cao lớn như vậy.

Sau khi tận thế, khu vực dân cư thưa thớt, lại có tường vây cao thế này lập tức trở thành nơi được rất nhiều người lựa chọn để tránh nạn.

Dần dần trong sân vườn tụ tập rất nhiều người, trở thành một mô hình căn cứ sơ khai.

Bây giờ nhìn lại, rất nhiều giàn giáo đang treo ở bức tường kia, người ta đang bận rộn gia cố thêm cho bức tường bảo vệ này.

Ngoài cổng của căn cứ có đào chiến hào, không ít người bảo vệ đeo võ trang, bọn họ đang làm đăng ký đơn giản cho những người đi vào căn cứ.

Tuy rằng không thể sánh với những căn cứ khổng lồ của thời sau nhưng thế này cũng đã xem như căn cứ hiếm có ở thời kỳ đầu.

"Có phải trong căn cứ có rất nhiều người mạnh không? Mọi người ở cùng một chỗ như vậy là không cần lo lắng ma vật nữa nhỉ? Cuối cùng cũng có thể yên tâm ngủ một giấc rồi." Cam Hiểu Đan thở phào một hơi, không có dị năng làm cô ấy lo lắng hãi hùng suốt dọc đường, hoàn toàn không thể yên tâm mà ngủ được.

Phùng Tuấn Lỗi cũng cười nhẹ, anh ấy không có dị năng, không đánh lại những con ma vật mạnh mẽ kia, trái lại còn phải nhờ con gái 6 tuổi bảo vệ.

Đến căn cứ rồi, anh ấy cảm thấy ít nhất mình có thể tìm một công việc tay chân, hoàn thành trách nhiệm của người bố, chăm sóc con gái của mình.

"Trong căn cứ có rất nhiều dị năng giả, ở trong đó chắc chắn an toàn hơn ở ngoài. Đến đó mọi người nhìn xem thế nào, nếu thấy thích hợp thì ở lại."

Sở Thiên Tầm mở cửa sổ giữa buồng lái và thùng xe ra quay đầu nói với mọi người.

"Nhưng tận thế, sống ở đâu cũng không dễ dàng, mọi người cũng đừng nghĩ tốt quá."

Cao Yến nghe ra ý của Sở Thiên Tầm: "Thiên Tầm, em không định ở lại à? Em còn muốn đi đâu nữa?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!