Phó Quốc Húc là cậu ấm nhà giàu thế hệ thứ hai tiêu chuẩn, hoặc có thể nói là thế hệ thứ ba.
Bố anh ấy theo thương nghiệp, nhưng chú bác trong nhà lại là cán bộ, ông nội còn là cán bộ cao cấp trong quân khu.
Hiện anh ấy đang học đại học năm ba, học ở học viện Kinh tế thành phố H, sang năm tốt nghiệp đã có cánh cửa mở rộng chờ sẵn ở trước mặt. Với anh gái mà nói, có bạn gái chỉ để dệt hoa trên gấm, tận hưởng cuộc sống sinh viên mới là chuyện anh ấy muốn làm.
Trưa hôm nay Phó Quốc Húc ăn tạm bữa trưa ở một nhà hàng bít tết gần trường học.
Cách đó không xa là đàn em khóa dưới, người hiện đang hấp dẫn lực chú ý của anh ấy.
Hình như đàn em năm hai này tên là Sở Thiên Tầm, khá có tiếng trong học viện.
Cô có mái tóc dài để xõa trên vai, dung mạo thanh tú, tay chân nhỏ nhắn tinh tế, dáng người thon thả, có ý vị của mỹ nhân thanh thuần, được người trong khoa khen ngợi rất nhiều, có thể coi nhà nhân vật cấp hoa khôi của khoa.
Có điều ngày thường Phó Quốc Húc rất ít khi trêu trọc cô gái có hơi thở đàng hoàng quá nặng thế này.
Kiểu con gái thế này chỉ cần được theo đuổi là cái mũi hếch lên trời, quá thanh cao, giống như từ chối con nhà giàu bọn họ là có thể đề cao được khí chất coi tiền tài như cặn bã của mình.
Sau khi theo đuổi được càng phiền toái hơn, bọn họ luôn đòi hỏi đối phương phải cung cấp đủ tình cảm lẫn vật chất.
Khi Phó Quốc Húc mới vào đại học, tuổi trẻ chưa trải sự đời, anh ấy cũng kết giao một mối tình gọi là tình yêu học đường đơn thuần.
Đến khi chia tay, bên nữ ồn áo đến muốn chết muốn sống.
Nhưng phí chia tay lấy không thiếu một đồng, cũng không quên hung hăng phỉ nhổ anh ấy một hồi, dẫn tới thanh danh trai tồi bám theo anh ấy đến năm ba vẫn chưa mất.
Nhưng đàn em trước mặt này thật sự khá thú vị, nhìn quần áo trang điểm có thể thấy cô không phải người xuất thân từ gia đình nghèo rớt mồng tơi.
Nhưng dáng vẻ cô ăn cơm lại như là mười năm chưa được ăn no, mắt ngân ngấn nước, hung tợn ăn uống thỏa thích phần ăn trước mắt, nhanh chóng giải quyết một phần, sau đó nâng tay gọi: "Phục vụ, cho thêm một phần nữa."
Phó Quốc Húc ngồi xuống đối diện Sở Thiên Tâm, anh ấy nâng chân, bày ra một dáng ngồi tự cho là tiêu sái, nói: "Chào em, thật trùng hợp gặp được ở đây. Xảy ra chuyện gì sao? Đây là tính toán hóa bi thống thành thèm ăn à?"
Đàn em rút ra chút thời gian liếc nhìn anh ấy một cái trong lúc đang vùi đầu chiến đấu hăng hái với đồ ăn.
Một cái liếc mắt kia lại khiến Phó Quốc Húc cứng người lại theo bản năng, anh ấy cảm thấy lông tơ trên người dựng đứng cả lên.
Dòng họ anh ấy cũng coi như là gia đình quân nhân lâu đời, không ít anh chị họ trong nhà đều phục vụ trong quân đội. Có thể nói là quậy với các loại cao thủ võ thuật từ nhỏ. Phó Quốc Húc biết, chỉ có người từng lên chiến trường thật sự, từng nhìn thấy máu mới có thể mang đến cho người ta cảm giác sợ hãi tới tận lỗ chân lông thế này.
Là ảo giác phải không, Phó Quốc Húc nghĩ. Đây chỉ là một đàn em đáng yêu của khoa Tài chính năm hai thôi mà.
Sở Thiên Tâm nhìn bạn học nam có dáng người hơi béo cùng kiểu tóc màu mè trước mặt, cô suy nghĩ một lát.
Mười năm, ký ức của cô đã hơi mơ hồ, không nhận ra rất nhiều người trong trường học.
Cũng may cô nhanh chóng nhớ ra đây là đàn anh hơn cô một tuổi, là con nhà giàu nổi tiếng trong học viện, người ngốc nghếch lắm tiền, mọi người ngầm tặng anh ấy biệt danh "Phó nhị ngốc". Từng nghe đồn nói anh ấy ỷ trong nhà nhiều tiền, không chỉ đáng khinh còn cực kỳ trăng hoa.
Cho nên dù có đôi khi chạm mặt ở hoạt động của câu lạc bộ, nhưng trước đây Sở Thiên Tầm chưa từng nhìn lại đàn anh này lần nào.
Chẳng qua bây giờ sở dĩ Sở Thiên Tâm có thể nhớ được tên đàn anh là vì một chuyện khác.
Ngày tận thế ập tới, cô mù quáng chạy theo dòng người cũng đang kinh hoàng không kém của trường học.
Bởi vì quá hoảng loạn, Sở Thiên Tầm bị té ngã, khi đó một con ma vật khủng bố đã chạy tới nơi cách cô không đến mười mét.
Tay chân cô nhũn ra, không đứng dậy nổi, cô la hét tìm kiếm trợ giúp nhưng không ai đứng lại giúp cô một phen.
Khi cô nghĩ mình chắc chắn phải chết thì chính vị đàn anh hơi béo này thở hồng hộc chạy tới kéo cô dậy.
"Mau, chạy nhanh lên."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!