Chương 120: (Vô Đề)

Nhóm Cao Yến nhìn nhau, trong mắt họ ánh lên vẻ hoảng sợ lẫn lo lắng.

Sở Thiên Tầm lập tức sải bước, chạy về phía khu nhà mà Phùng Tuấn Lỗi vừa chỉ.

Đó là kiểu đại viện đặc trưng của vùng đất phương Bắc, bốn phía là những dãy nhà trệt thấp bé, bao quanh một khoảng sân rộng ở giữa. Trong sân có bàn đá, ghế đá và một gốc đại thụ đã rụng hết lá.

Mái nhà phủ một lớp tuyết trắng. Trong sân, vài đứa trẻ con đang chạy nhảy nô đùa, náo nhiệt vô cùng.

Sở Thiên Tầm đẩy mạnh cổng viện, lập tức trông thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Phùng Thiến Thiến. Cô bé mặc áo bông dày, đầu đội mũ lông màu xanh lam, gương mặt nhỏ bị đông lạnh đến đỏ ửng. Bên cạnh con bé là một thiếu niên.

Cậu thiếu niên ấy hoàn toàn khác biệt với những đứa trẻ lấm lem trong sân, khuôn mặt sạch sẽ, thần thái nhàn tản mang theo chút lười biếng. Đứng dưới ánh mặt trời trên nền tuyết, y giơ tay lên, tạo ra một vòng tuyết nhỏ lấp lánh, ngưng tụ thành hình người tuyết khiến lũ trẻ reo hò vỗ tay phấn khích.

Nghe tiếng cổng viện bị đẩy ra, cả hai đồng loạt ngẩng đầu.

Thiếu niên kia mặt không biểu cảm, lòng bàn tay trắng như ngọc vẫn đang xoay một đóa băng hoa nhỏ.

Tất cả mọi người đều sững sờ.

Đó là gương mặt Giang Tiểu Kiệt, là thân hình Giang Tiểu Kiệt, là dáng vẻ giống hệt Giang Tiểu Kiệt.

Khi nghe tin Đông thành bị phá nát bởi một Sa Đọa giả, họ từng cười nhạo những thánh đồ ở đó quá mềm lòng, nhân từ với ma vật khiến nó nhân cơ hội làm thành chủ thiệt mạng, thành trì sụp đổ.

Giờ phút này tận mắt nhìn thấy "Giang Tiểu Kiệt", họ mới có thể thực sự thấu hiểu tâm trạng của những người ở Đông thành ngày hôm đó.

Ai có thể trong khoảnh khắc đối diện, ra tay gi. ết chế. t người bạn đã khuất của mình?

"Chị Thiên Tầm! Anh Bùi Thiên!" Phùng Thiến Thiến vừa thấy mọi người liền hân hoan hét lên, định kéo tay Giang Tiểu Kiệt chạy về phía Sở Thiên Tầm.

Nhưng cô bé kéo không nổi. Giang Tiểu Kiệt vẫn đứng nguyên tại chỗ, mỉm cười không nói.

"Thiến Thiến, lại đây!" Sở Thiên Tầm vươn tay ra phía trước.

"Sao vậy ạ, chị Thiên Tầm?" Phùng Thiến Thiến ngơ ngác nhìn cô, rồi quay sang nhìn Giang Tiểu Kiệt. Tuy còn nhỏ tuổi, nhưng cô bé cũng có thể nhận ra điều khác thường giữa hai người.

"Mau lại đây!" Cao Yến sốt ruột gọi, "em có biết người đứng cạnh em là gì không?"

"Lâu rồi không gặp, chị Thiên Tầm."

Giang Tiểu Kiệt thản nhiên ngồi xuống chiếc ghế đá trong sân, đôi tay trắng trẻo xoay xoay, khiến bông tuyết trên không tụ lại, rơi xuống rào rào, hoàn thành chiếc mũ cho người tuyết.

Y trông không hề căng thẳng trước tình thế giằng co này.

So với lần gặp trước, giờ đây ma vật kia đã hoàn toàn hóa thành hình người, không còn nửa người nửa quỷ như trước nữa.

Sở Thiên Tầm lập tức rút song đao bên hông, bước lên phía trước.

Giang Tiểu Kiệt vẫn giữ nụ cười mỉm, hàng mi cong cong không đổi, như thể đang đeo một chiếc mặt nạ băng trong suốt.

"Ta đâu có làm gì," giọng y ta lạnh lẽo, "cần gì phải căng thẳng như vậy? Chi bằng nói chuyện một chút, biết đâu ta sẽ tha mạng cho mấy người này."

Không khí trở nên lạnh buốt, như thể lập tức bước vào ngày đông khắc nghiệt nhất. Tuyết phương Bắc cuộn lên mù mịt, phủ trắng mọi thứ.

"Anh Tiểu Kiệt, anh sao vậy?" Phùng Thiến Thiến khẽ run. Là thánh đồ, cô bé rốt cuộc cảm nhận được điều bất thường từ Giang Tiểu Kiệt. Cô bé bắt đầu rời khỏi vị trí, từng bước dịch về phía bố và Sở Thiên Tầm.

Diệp Bùi Thiên giơ tay, vô số cát vàng sắc nhọn từ dưới đất trồi lên, vây chặt quanh người "Giang Tiểu Kiệt", như thể có thể lao đến kết liễu y bất cứ lúc nào. Nhưng tóm lại vẫn không ai ra tay.

Trong sân còn rất nhiều người, trong đó có cả những đứa trẻ như Phùng Thiến Thiến, đa số đều là người thường. Nếu bùng nổ chiến đấu ở đây, chắc chắn sẽ gây ra thương vong rất lớn. Diệp Bùi Thiên cau mày, ánh mắt lạnh lẽo.

Những người trong viện vẫn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, chỉ thấy mấy người vừa bước vào mang theo khí thế căng thẳng. Trong khi đó, kẻ đang ngồi giữa sân lại không ai nghi ngờ, một thiếu niên sạch sẽ, nhã nhặn, có chút ít nói và trưởng thành.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!