Tận thế, rốt cuộc thứ hủy diệt loài người là ma vật từ trên trời giáng xuống, hay là ma chủng vẫn luôn chôn trong lòng người?
— 《 Tận thế – Ma chủng buông xuống 》
*************
"Trạng thái sàn xe thế nào?" Sở Thiên Tầm hỏi.
"Không thành vấn đề." Một người đàn ông nằm dưới gầm xe đáp lời.
Sở Thiên Tâm đánh dấu một cái vào sổ ghi chép, cô hỏi tiếp: "Dầu máy thì sao? Phanh thế nào?"
Người đàn ông nâng nắp xe lên, vươn ngón tay đầy dầu ra dấu ok với cô.
"Có chắc là phanh vẫn ổn chứ?"
Tiếng nói truyền ra từ chiếc xe việt dã được cải tạo gần như hoàn toàn: "Vẫn dùng được."
Sở Thiên Tầm ghi chép xong, cô cong lưng tự kiểm tra lại từng lốp xe một.
Tận thế bùng nổ mười năm, chỗ doanh trại bọn họ vẫn thuê được xe đã coi như vận may cực kỳ tốt.
Cẩn thận kiểm tra lại trước khi xuất phát không phải chuyện quá đáng gì.
Thời điểm bị những ma vật kia đuổi giết, một cái ô tô có tính năng ưu việt cũng có thể cứu được tính mạng cả một đội.
Sở Thiên Tầm đứng dậy, đồng thời khép sổ ghi chép lại.
Vẻ mặt cô mệt mỏi, tay đầy dầu mỡ, gầy trơ cả xương.
Bị đói khát và mệt nhọc trong thời gian dài khiến cô nhìn lớn hơn tuổi thực tế không chỉ mười tuổi.
Ở thời đại tận thế này, cô cũng giống như phần lớn con người nơi đây, chết lặng, ngây ngốc, cả người xám xị, không hề có sức sống.
Mười năm này, hầu hết những người còn sống đều sống rất vất vả, nhưng bọn họ lại khát vọng tồn tại hơn bất cứ thời kỳ nào.
Vì có thể sống thêm một ngày trong cái thời ma vật hoành hành này mà mỗi người đều dùng hết sức để giãy giụa cầu sinh.
"Thuê cái này đi bác Cát." Sở Thiên Tâm cung kính cầm túi lương thực nói với ông cụ ngồi đọc báo bên cạnh.
Đúng, đọc báo.
Trong niên đại mà các loại phương tiện thông tin hiện đại không dùng được thì báo chí trở thành phương thức thu thập thông tin quan trọng nhất của con người.
Nhìn bãi đỗ xe, bác Cát không ngẩng đầu lên, chỉ lật tờ báo tỏ ý mình đã biết.
Trang đầu tờ báo có mấy chữ to bắt mắt.
Cực kỳ bi thảm! Thành phố A luân hãm, tòa thành chục nghìn người hóa thành lăng mộ cát vàng chỉ trong một đêm!
Bước chân Tu La, tiếng chuông tang của loài người!
Gã đàn ông khủng bố hơn cả yêu ma — Diệp Bùi Thiên!
Sở Thiên Tầm thầm chậc lưỡi, lại là gã ma quỷ kia, anh ta lại hại chết bao nhiêu người rồi?
May mắn thành phố A cách chỗ này rất xa.
"Được rồi, xuất hiện đi, nên lái xe đi thôi." Cô xoay tay gõ lên xe, ý bảo bạn bè có thể ra ngoài rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!