Chương 49: Moritsu Moyashi)

Tôi đã sai lầm ở đâu? Từ khi sinh ra chăng? Cái tên Moyashi bắt nguồn từ cơ thể ốm yếu của tôi sau khi ra đời. Bố mẹ của tôi là người ở chế độ cũ, cũng không thể trách họ được, thời đó người ta đặt tên rất trực quan.

Ý tôi là, ngay từ cái tên, tôi đã là một kẻ thất bại rồi. Ở trường học, cũng vì cái tên mang ý nghĩa là giá đỗ của bản thân mà tôi không ngừng bị bạn học cười sau lưng.

"Cậu Moritsu. Người mẫu cậu tìm về, thái độ rất kiêu ngạo. Tôi không hiểu cậu đã tuyển mộ như thế nào nữa. Nếu lần tới không tuyển mộ được người mẫu chất lượng. Cậu chuẩn bị tinh thần nghỉ việc đi."

Trong công việc cũng tương tự. Công việc của tôi là tuyển mộ người mẫu. Tuy vậy, tôi chưa từng một lần thể hiện tốt trong công việc.

Có vẻ như, thái độ nhút nhát của tôi đã vô tình khiến cho người mẫu tôi tuyển chọn hiểu lầm. Hai bên tôn trọng lẫn nhau thì công việc mới diễn ra thuận lợi, không chỉ riêng người mẫu, mà những công việc khác cũng tương tự. Người mẫu vì thấy tôi yếu thế hơn, nên đã lên mặt, đưa ra nhiều đòi hỏi không thể chấp nhận được.

Chẳng hạn như cô người mẫu vừa rồi. Cô ta đưa ra yêu cầu muốn được chụp cùng với một cậu người mẫu nổi tiếng ở công ty khác. Khi tôi trả lời không thể, cô ta bắt đầu vắng mặt trong những buổi chụp ảnh. Đương nhiên, địa chỉ liên lạc của tôi cũng đã bị chặn. Không thể liên lạc được với cô ta nữa.

Những chuyện như vậy cứ không ngừng tiếp diễn. Đến cả con gái và vợ của tôi cũng bắt đầu thể hiện thái độ chán ghét với tôi. Nhớ lại hồi còn nhỏ, Aya rất hay dính lấy tôi, gọi papa này nọ, bây giờ ánh mắt mà nó nhìn tôi... chẳng khác gì nhìn sâu bọ.

Còn vợ tôi gần đây tham gia vào một lớp học yoga gì đó... cô ấy trở nên ít về nhà hơn, thường xuyên đi chơi xa cùng hội phụ nữ của lớp học.

Có thể nói, cuộc đời của tôi trong thời điểm này vô cùng tuyệt vọng. Tôi đã từng nghĩ đến việc bán thận rồi tử tự. Hợp đồng bảo hiểm của tôi đã vượt qua khỏi thời gian truy tố tự quyết rồi... không còn tôi nữa, có lẽ gia đình của tôi sẽ hạnh phúc hơn bây giờ.

Nhưng cũng chính vào thời điểm tuyệt vọng nhất đó, tôi đã tìm thấy cô bé ấy.

Higusa Remia... không những xinh đẹp, cô bé còn rất lễ phép nữa. Trời ạ, tôi chưa từng cảm thấy hận thù vốn từ nghèo nàn của bản thân như hiện tại. Cô bé Higusa thật sự rất xinh đẹp, rất tuyệt vời... nhưng tôi lại không tìm được từ ngữ thích hợp để ca tụng cô bé.

Lúc nói chuyện với một kẻ như tôi, cô bé dùng kính ngữ đấy. Khác hẳn với những người mẫu tôi tuyển mộ trước kia. Nhiều người cho rằng, có sắc đẹp là đủ. Nhưng theo tôi, những cô bé hiểu được lễ nghĩa như thế này mới thật sự đáng quý.

Tóm lại, khả năng ngôn ngữ nghèo nàn của tôi không thể miêu tả được trọn vẹn sự tuyệt vời của Higusa Remia. Không nhầm lẫn vào đâu được, cô bé chính là nữ thần giáng thế, xuất hiện để cứu rỗi cuộc đời tuyệt vọng của tôi... Ừm, xin lỗi vì tôi đã lên mặt.

(Hôm nay là buổi chụp ảnh chính thức đầu tiên.)

Tôi chỉnh đốn lại tâm trạng, hít thở đều để giúp bản thân bình tĩnh hơn. Higusa đã đến được một lúc và đang ở trong phòng trang điểm, công việc của tôi là đến hội trường chào hỏi nhân viên và những nhân vật có liên quan.

"Cậu là người đảm nhiệm phải không, rất hân hạnh. Tôi là Joelle Ascaride. Tôi sẽ chụp ảnh."

Giữ cho bàn tay không run rẩy, tôi bắt tay với cô Joelle. Joelle Ascaride, một nhà nhiếp ảnh người Pháp rất nổi danh trong giới người mẫu. Làm việc trong lĩnh vực này, không ai là không biết đến cô Joelle. Mời được cô Joelle về đây quả là một vinh dự rất lớn đối với DrySence. Điều này cũng chứng tỏ, Higusa Remia có một sức hút vô cùng tuyệt diệu.

Buổi chụp ảnh hôm nay có hai phân đoạn, phân đoạn đầu tiên là chụp tại hội trường này. Phân đoạn thứ hai là chụp ở bên ngoài.

Đã đến giờ chụp ảnh, Higusa Remia cùng hai cô hầu gái xuất hiện từ phòng trang thay đồ kiêm trang điểm. Cả 3 người đều vô cùng lộng lẫy trong trang phục mang phong cách học sinh. Thực tâm, tôi đã không thể nhìn trực diện. Hiện tại, nhận thấy không ai để ý đến bản thân, tôi đã kéo giãn khoảng cách ra thêm đôi chút.

"Trés bien! Con ngươi của tôi đã không nhìn nhầm! Cô bé xinh đẹp tựa như một chiếc tart dâu tây nguyên bản vậy!"

Cô Joelle tiến đến gần Higusa và bắt tay với cô bé. Tôi không khỏi kinh ngạc khi nghe thấy hai người trao đổi với nhau bằng tiếng pháp. Cô Joelle có vẻ rất hưng phấn. Không chỉ tôi, những nhân viên chuẩn bị hiện trường xung quanh cũng thể hiện gương mặt ngơ ngác.

"Bên đây là Akane nhỉ. Formidable! Tôi chưa từng thấy sakura latte nào ngọt ngào như cô bé cả!"

"Hakua. Bravo! Choux à la crème chính là cô bé đó!"

Tôi không ngờ cô Joelle lại là một người cao hứng như vậy. Rất đáng tiếc nhưng tôi không thể hiểu được cô ấy đang nói gì. Tóm lại... cô Joelle có cách thể hiện từ ngữ rất độc đáo.

Buổi chụp ảnh chính thức bắt đầu.

Đầu tiên là ảnh chụp tạo dáng của từng người. Tiếp đến là ảnh chụp bắt cặp. Rồi đến ảnh chụp cả 3. Cô bé Hakua dường như đã ngủ trong lúc chụp ảnh. Thế nhưng, ngay cả khung cảnh đó cũng trông vô cùng tự nhiên, khiến tôi liên tưởng đến 3 cô bạn thân ngồi trong lớp tán chuyện cùng nhau sau giờ tan học.

"Đúng rồi! Tự nhiên và thân thiết!"

Không có người mẫu nam, giám đốc Nishino đã yêu cầu Higusa thử mặc đồng phục nam sinh. Trong trang phục nam sinh, buộc tóc đuôi ngựa... trời ạ, dáng vẻ này trông cũng rất hợp với cô bé. Kết quả càng khiến cho cô Joelle điên đảo hơn nữa.

"Đúng vậy! Đúng vậy! Kabedon!!!!"

Ai đó làm ơn hãy ngăn cản nữ nhiếp ảnh gia đó lại trước khi cô ấy đi quá đà đi!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!