Chương 48: Mảnh Ghép Noah

Lặn trong , tôi quan sát trận chiến của Liselotte. Cách em ấy chiến đấu quả thực... rất liều mạng. Biết rằng, chủng tộc ma cà rồng là chủng tộc sở hữu khả năng tái tạo cao và bất tử. Nhưng làm sao tôi có thể chịu đựng được khi chứng kiến em ấy bị bắt nạt chứ...

Dẫu vậy, giả sử tôi bước ra giúp đỡ, chắc chắn Liselotte sẽ tự trách móc bản thân vô dụng. Với một cô bé đã từng bị người thân và tổ đội bỏ rơi, nó như là một nỗi ám ảnh vậy. Bằng chứng là, suy nghĩ của Liselotte thường đi theo hướng tiêu cực.

Hiểu được suy nghĩ của Liselotte, tôi đã không can dự vào trận chiến. Không, nói đúng hơn, tôi đã âm thầm hồi phục vết thương cho cô bé từ xa bằng cách vận dụng . Vì quá tập trung vào trận chiến, nên dường như Liselotte không nhận ra điều này. Mà như vậy cũng tốt.

Rời khỏi hầm ngục từ vòng tròn ma thuật, Liselotte ngã ào vào lòng Hera và rơi vào giấc ngủ như ngất đi. Cảm thấy lo lắng cho Liselotte, tôi bước ra khỏi .

"...C

-Chủ nhân ma cà rồng!"

Không còn tâm trạng bận tâm đến xung quanh, tôi bước đến và đặt tay lên cơ thể Liselotte, kiểm tra tình trạng của em ấy.

(... thật may mắn. Có vẻ như em ấy không bị làm sao cả. Chỉ bị sốc do tiến hóa thôi.)

Sau trận chiến vừa rồi, Liselotte đã tiến hóa thành Vampire Baron. Đối với tôi, sự kiện này là một bước tiến đáng kinh ngạc. Tuy vậy, giờ không phải lúc để tâm đến chuyện vặt vãnh.

"... chủ nhân... cảm ơn chủ nhân vì đã đến đây vì chúng em ạ."

Trong lúc tôi kiểm tra cho Liselotte, Hera im lặng quan sát. Nhận thấy thần thái của tôi đã trở lại bình ổn như mọi khi, em ấy cúi đầu kính cẩn.

"Đó là lời hứa của ta với các em. Ta tuyệt đối sẽ không bao giờ bỏ mặc bất kì khuyến tộc nào của mình."

Tôi bế Liselotte lên và quan sát nét mặt đáng yêu trong lúc ngủ của cô bé.

"Chủ nhân... nhiệm vụ thế nào ạ?"

"Hera, hôm nay em có thể về được rồi. Nhiệm vụ thu thập thông tin hãy để khi khác."

"Thưa chủ nhân, em xin được phép thất lễ ạ."

Hiểu được tình hình hiện tại, Hera chìm vào . Lúc này, Liselotte cần được nghỉ ngơi. Quả nhiên, tôi không thể để Hera tiếp tục thực hiện nhiệm vụ.

Mải đến giây phút này, tôi mới nhận ra quanh đấy có rất nhiều ánh mắt đang quan sát mình. Một trong số đó... không phải là cậu Kurahashi Takuya đó sao?

Nhìn thấy cậu ta tôi mới nhớ, tôi đã nhờ cậu ta thu thập thông tin của Guild giúp nhỉ.

"Cậu Kurahashi, cậu đã vất vả rồi. Xin lỗi vì khuyến tộc của tôi có hơi hiếu chiến."

Thật ra... tôi đã theo dõi nhóm Liselotte từ lúc bước vào hầm ngục. Mặc dù đã thể hiện đủ điều, nói rằng nhiệm vụ lần này sẽ giao lại toàn bộ cho mọi người, song tôi vẫn cảm thấy lo lắng.

Rất có thể cơ chế hầm ngục ở thế giới hiện đại này sẽ khác với dị giới nơi tôi từng bị triệu hồi. Nghĩ vậy khiến tôi không thể ngồi yên chờ đợi kết quả được. Trên thực tế, nội dung bên trong cánh cửa cuối cùng cũng rất khác so với hầm ngục tôi từng chinh phạt. Chuyện này, khi khác tôi sẽ điều tra chi tiết hơn...

"... à không... nói sao nhỉ... tôi không ngờ cô sẽ xuất hiên vì khuyến tộc."

"Liselotte và Hera đều là những khuyến tộc quan trọng của tôi. Vậy nên, dẫu có chuyện gì xảy ra, tôi cũng sẽ xuất hiện và che chở cho các em ấy."

"Nè nè, Kurahashi, đó là ai vậy meo. Không hiểu sao bản năng của tôi mách bảo rằng, không được phép chọc giận người đó giận meo."

Lúc này, tôi nhận ra ở sau lưng cậu Kurahashi còn có hai người khác. Tuy khá bất ngờ vì bạch miêu tộc xuất hiện ở đây, song tôi vẫn giữ nguyên vẻ mặt điềm tĩnh.

"... chuyện đó tôi sẽ nói sau... Từ giờ, cô tính làm gì?"

Cậu Kurahashi không cần phải cảnh giác như vậy đâu. Tôi cũng không có tâm trạng cho việc khác.

"Tôi sẽ đưa Liselotte về. Tuy nhiên, trước đó, tôi cần xóa ký ức của những con người quanh đây."

Bạch miêu tộc và cô gái trong đồng phục học sinh có vẻ là bạn của cậu Kurahashi nên tôi sẽ không đặt hai người này vào phạm vi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!