Sáng chủ nhật, Reiko đến nhà. Tôi đứng từ xa quan sát Julia và Reiko vui đùa với nhau trong sân vườn. Khi đã khám phá toàn bộ sân vườn, cả hai kéo nhau vào tề thự. Lúc này đã là buổi trưa, tôi bất ngờ nhận được tin nhắn từ một người.
(Nhắc mới nhớ...)
Tuần đầu tiên kể từ sau khi trở về từ dị giới của tôi đã xảy ra quá nhiều sự kiện. Vâng, có thể nói là tôi đã gần như quên mất bản thân có lịch hẹn trong ngày cuối tuần.
[DrySense Moritsu: Xin lỗi vì đã làm phiền cháu vào ngày nghỉ cuối tuần thế này. Trưa nay chúng ta sẽ có một buổi hẹn để trình bày về công việc sắp tới. Đây là địa chỉ...]
[DrySense Moritsu: Xin lỗi cháu vì phải đến tận ngày hôm nay mới có thể quyết định được địa điểm gặp mặt.]
[Remia: Vâng, tôi sẽ đến đúng giờ.]
Không thể tiếp tục ngắm nhìn Julia và Reiko trong ngày nghỉ là một điều tương đối đáng tiếc. Dẫu vậy, tôi cũng đã hứa với người ta rồi. Không thể thất hứa được.
Trở về phòng, tôi nhờ hầu gái tìm cho mình một bộ trang phục phù hợp để ra ngoài hẹn gặp người khác trong ngày nghỉ.
Hiện tại, tủ quần áo của tôi có rất nhiều trang phục. Không chỉ trang phục đến từ dị giới, còn có trang phục của thế giới hiện đại. Gần đây, những hầu gái của tôi đã bắt đầu bước ra bên ngoài và làm quen với thế giới này.
Tuy vậy, những gì họ thực hiện đều là vì tôi. Chẳng hạn như hiện trạng của tủ quần áo lúc này. Hồi còn ở dị giới, hầu gái của tôi cũng thường xuyên mua vải từ ma tộc, may quần áo cho tôi. Cảm tưởng chưa từng mặc một bộ trang phục quá hai lần của tôi có khi hoàn toàn không hẳn là do tưởng tượng.
"Chủ nhân, sau đây chủ nhân dự định đi đâu ạ?"
Ruby vẫn luôn túc trực bên cạnh, nghiêm nghị hỏi.
"Ta có hẹn gặp người của công ty người mẫu."
"Người mẫu ạ?" Ruby nghiêng đâu.
Vâng, đúng là như vậy nhỉ. Ruby vẫn chưa hiểu được người mẫu mang ý nghĩa gì. Vì bố mẹ và Julia đã chuyển đến tề thự. Vậy nên, hiện tại ngôn ngữ chung của chúng tôi là tiếng nhật. Mặc dù, hầu gái của tôi tiếp thu ngôn ngữ này rất nhanh. Tuy vậy, vẫn có rất nhiều từ ngữ mọi người không hiểu được ý nghĩa.
Sau khi tôi giải thích bằng những ngôn từ đơn giản và dễ hiểu nhất, Ruby gật gù.
"Xem ra con người này rất có mắt nhìn đấy ạ. Chủ nhân, em có thể đồng hành cùng chủ nhân không ạ."
"Tất nhiên rồi."
Ngay từ đầu tôi đã không định đi một mình. Dẫu sao, người mẫu cũng là một lĩnh vực hoàn toàn xa lạ đối với tôi. Có Ruby đi cùng, tôi sẽ cảm thấy an tâm hơn rất nhiều.
Trang phục đã hoàn hảo. Túi sách cũng đã hoàn hảo. Tôi nhận ra Ruby đi bên cạnh mình đang khoác trên cơ thể mảnh mai bộ trang phục hầu gái thường nhật.
"Ruby, em không định thay trang phục sao?"
"Vâng ạ. Em là hầu gái của chủ nhân. Dù cho là đi đến đâu đi nữa. Đây cũng chính là ma phục của em ạ."
Ma phục là cách nói nhằm tôn vinh bộ trang phục đã được chủ nhân ban tặng trong ngôn ngữ của ma tộc. Đối với nhân tộc, họ sẽ gọi là thánh phục nhỉ.
"Vậy à. Nếu Ruby đã quyết tâm..."
Có lẽ sẽ hơi gây chú ý một chút. Tuy vậy, tôi vẫn lựa chọn tôn trọng niềm tin của khuyến tộc. Đặc biệt là Ruby, em ấy là khuyến tộc đầu tiên của tôi. Niềm tin và lòng trung thành Ruby dành cho tôi là tuyệt đối. Đương nhiên, làm sao tôi có thể không cảm thấy hạnh phúc.
Tại gara, xe đã được chuẩn bị. Hôm nay, hầu gái lái xe vẫn là Quazrt. Saphir hiện tại đang rất bận rộn. Mặc dù Ruby là người nắm giữ vị trí chỉ huy. Vậy nhưng, Saphir lại là đầu não trong chiến dịch chinh phục hầm ngục lần này. Thêm nữa, Saphir trông cũng có vẻ rất vui khi được đứng ở cương vị bận rộn ấy. Cho nên, dự định của tôi sẽ là quan sát mọi người, không đưa ý kiến cá nhân vào.
Chiếc xe hôm nay sẽ đưa chúng tôi đi... Vâng, đêm qua tôi đã vô tình nhìn thấy dáng vẻ của nó qua quảng cáo. Hình như là trên 800 Vạn nhỉ? Mạo hiểm giả, có rất nhiều người nổi tiếng và kiếm được nhiều tiền. Có lẽ vì vậy mà những quảng cáo chạy trên Mydan đa phần đều là hướng đến giới thượng lưu.
Vâng, liệu kinh phí của chúng tôi vẫn ổn chứ? Xem chừng, tôi nên sớm đưa ra quyết định thôi. Mở một cửa tiệm chuyên bán đá quý và trang sức. Những loại đá quý và trang sức đến từ dị giới.
Vì biết được rằng, thế giới này tồn tại Returner. Chính vì thế, tôi đã dời dự định mở cửa tiệm lại. Chắc hẳn trong số Returner sẽ có những người sở hữu kỹ năng hoặc tương tự. Bị những người này tìm thấy, không chừng sẽ rất phiền phức.
Tuy nhiên, có lẽ tôi không thể nói như vậy được nữa rồi. Chúng tôi hoàn toàn có thể sống tự cung tự cấp. Tài nguyên đến từ hầm ngục là vô hạn mà. Chỉ là, nếu muốn mua sắm ở thế giới hiện đại này thì tuyệt nhiên phải có tiền.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!