Chương 4: Rương Kho Báu

Cuộc họp đã kết thúc. Có thể gọi đó là một cuộc họp không nhỉ? Mà thôi sao cũng được.

Hiện tại, tôi đã quay trở lại phòng ngủ của mình.

Thật sự, căn phòng này chẳng có gì thay đổi nhỉ.

Mà... quan trọng hơn, tôi đã hứa sẽ cho mọi người xem thế giới của mình rồi.

Nếu đã quyết định thì hãy mau lên thôi.

Tôi nhanh chóng sử dụng để di chuyển ra bên ngoài. Giải thích sơ lượt về của tôi → đại loại tôi có thể làm mọi thứ với nó. Vâng, quá đại loại nhỉ. Tôi sẽ nói thêm một vài ví dụ cụ thể.

Di chuyển giữa bóng tối với bóng tối. Lấp đầy bầu trời ban ngày và bao trùm mọi thứ trong màn đêm. Tạo ra những quả cầu bóng tối hoặc mưa đen phá hủy thành phố nhân tộc...

Mà, vâng, đại loại vậy.

2

Tôi lặn mình xuống bóng tối trong căn phòng. Bên trong bóng tối tôi có thể nhìn thấy phạm vi của ánh sáng. Thật khó để giải thích nơi này, nhưng đại khái thì nó giống một không gian bên dưới mặt nước vậy. Tôi có thể di chuyển qua lại giữa bóng tối và không thể xâm nhập vào những có ánh sáng.

Bây giờ đã là 0:15 rồi. Tôi không thể ra ngoài từ cửa nhà được. Vì vậy, tôi đã thử sử dụng ma thuật. Và khác với những gì tôi nghĩ, không có bất kì khó khăn nào trong việc sử dụng ma thuật cả. Rõ ràng thế giới này không tồn tại ma lực cơ mà. Nhưng nếu đã có thể sử dụng thì không còn gì tốt hơn nữa.

Trong thoáng chốc, tôi đã có mặt bên ngoài. Giờ này, trong khu dân cư tôi đang sống, hầu như mọi người đều đã tắc đèn đi ngủ, chỉ còn một vài nhà là mở đèn. Để không bị chú ý, tôi nhảy lên mái nhà. Cả về năng lực thế chất cũng không gặp vấn đề gì. Cảm giác quả thực kỳ lạ khi có thể sử dụng năng lực khi đang ở thế giới hiện đại.

Vừa đắm chìm trong cảm thán, tôi vừa di chuyển giữa các mái nhà. Cơ thể tôi khá nhẹ nên hẳn sẽ không làm hỏng mái nhà của nhà người khác đâu. Nhảy, nhảy, nhảy. Ôi, vui quá. Xem này, tôi bay nhảy còn nhanh hơn cả chim.

Uoaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Tuyệt vờiiiiiiiiiiiiii!!!!

Nhảy từ trên xuống cầu rồi lại nhảy từ cầu xuống dốc. Cảm giác vô cùng mới mẽ. Mặc dù ở dị giới tôi vẫn thường di chuyển giữa thị trấn và thị trấn bằng cách này. Nhưng khi ở thế giới hiện đại, mọi thứ khác hẳn.

Nhà của người dân. Cây cối trồng trong thành phố. Cửa hàng tiện lợi. Xe ô tô. Một tên trộm đang cố đột nhập vào nhà dân. Chú chó sủa gâu gâu.... ế?

Ánh mắt của tôi và tên trộm gặp nhau. Một tình yêu ngang trái sẽ nảy nở? Không không, đây không phải là lúc để nói đùa.

Sao đây... Vâng, sử dụng thôi nhỉ. Bị nhìn thấy mặt rồi. Còn có vẻ rất sợ hãi nữa. Cũng đúng thôi, làm gì có người bình thường nào lại đi bay nhảy qua lại giữa những mái nhà hai tầng vào giờ này.

Tiện thể nói luôn, của tôi có rất nhiều công năng. Nhìn trong bóng đêm chỉ là một trong số đó thôi. Trong trường hợp này, tôi sẽ dùng để xóa đi ký ức của tên trộm này. Năng lực cụ thể của tôi sẽ trình bày sau.

Khi bị tôi phát hiện, tên trộm toan bỏ chạy. À đúng nhỉ. Không cần quan tâm tôi có khả năng thể chất phi thường ra sao, khi một tên trộm bị phát hiện ra hắn đang đột nhập vào nhà người khác thì việc trước hết hắn cần nghĩ đến chỉ có thể là bỏ chạy. Mà... dĩ nhiên tôi không thể để hắn chạy thoát rồi.

Tên trộm chạy đến dưới ánh sáng của đèn đường thì đột nhiên đứng sững lại như một cổ máy hết pin. Vâng đúng vậy, tôi đã vận dụng <Điều khiển bóng> để trói chặt bóng của hắn ta xuống mặt đường.

Tên trộm đang cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng chẳng thể suy suyển dù chỉ một milimet. Tự nhiên tôi đột nhiên tò mò muốn biết trạng thái của con người ở thế giới hiện đại. Đổi sang nào. À, phải nói luôn là thẩm định của tôi không xịn như của Saphir đâu nhé.

Xem nào xem nào.

[Gotou Takeru (Human)

Ma lực: 0/0

Chiếc lực: 30]

Yếuuuuuuuu quá!

Gì thế này.

Đây là sự thật à?

Con người ở thế giới bên kia. Lính thường (~500), kị sĩ (~3000), phó đoàn (~7000), trưởng đoàn (~10000). Pháp sư (~15000). Dũng sĩ (~90000). Người bình thường ít nhất cũng (100~200).

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!