Xây dựng tính cách và lối tư duy của một nhân vật thật sự khó...
Tôi, Amina là một cựu thánh nữ, đồng thời cũng là con gái của trưởng tộc Exorcist. Đối với tôi, việc được sinh ra trong gia tộc và được lựa chọn trở thành Exorcister là một niềm tự hào vô cùng to lớn.
Thế giới này, tồn tại hai thế lực. Nhân tộc và Ma tộc. Nhân tộc có hình thể gần giống với Nữ Thần, là những đứa trẻ được lựa chọn. Ma tộc là những kẻ có hình dạng ghê tỏm hoặc khả năng dị thường, là những tồn tại bị Nữ Thần ghét bỏ.
Tôi chưa từng nghi ngờ lời dạy của ông cha. Bằng chứng là, Thánh Thuật của chúng tôi có công hiệu đặc biệt đối với Ma tộc. Khả năng mà chỉ những người sở hữu Thánh Lực – Sức mạnh của Nữ Thần – như chúng tôi mới có thể sử dụng.
Cho nên...
"Ma cà rồng lại xuất hiện rồi. Chúng đến để tuyên chiến với chúng ta. Đúng là không biết lượng sức mình. Amina hãy phô diễn sức mạnh của con, và dạy cho chúng biết ai là người được chọn!"
"Vâng, thưa cha."
(... ma cà rồng... không phải chúng đã bị tận diệt rồi sao?)
... dẫu có một chút nghi vấn, tôi vẫn đáp lại mạnh mẽ và cúi đầu trước cha.
Chiến thắng của chúng tôi là chiến thắng đã được định đoạt. Bởi chúng tôi là những đứa trẻ được Nữ Thần lựa chọn. Bởi chúng tôi sở hữu Thánh Lực. Tôi đã từng quả quyết tin tưởng như vậy.
"Master, xin lỗi... tôi không thể chiến đấu với Ngài ấy."
Xuất hiện trên chiến trường chỉ có duy nhất một ma ca rồng trong hình dạng thiếu nữ. Tuân thủ theo lời căn dặn của cha, tôi đã thể hiện sức mạnh tối thượng nhất của bản thân. Đó chính là Cổng Thiên Không.
Lĩnh vực tối cao nhất của Thánh Thuật là mở ra Cổng Thiên Không – cánh cổng kết nối với Thiên Giới – và triệu hồi Thiên Sứ hạ thế. Khả năng của tôi đã chạm đến mốc Tổng Lãnh Thiên Sứ Aora, là vị Tổng Lãnh cuối cùng trong bảy Tổng Lãnh. Dẫu ở vị trí cuối cùng, Thiên Sứ Aora vẫn sở hữu sức mạnh vượt trội. Ma cà rồng tuyệt đối không phải đối thủ. Lẽ ra là như vậy...
"Aora, thế tức là sao?!"
Thực tâm mà nói, tôi đã khá bối rối. Tổng Lãnh Thiên Sứ Aora đã cúi đầu trước thiếu nữ ma cà rồng kia. Dù người triệu hồi chính là tôi. Một điều tuyệt đối không thể nào xảy ra.
"Ngài Remia, mong ngài hay tha thứ cho đứa trẻ không biết điều này." Trán Aora gần như chạm xuống đất. Tôi chỉ có thể ngơ ngác đứng nhìn.
"Amina, ngươi cũng nên quỳ xuống xin tha tội đi. Ngươi có biết mình đang đối đầu với ai không!"
Không thể hiểu được. Tại sao một vị Tổng Lãnh lại cúi đấu trước ma cà rồng, trước một ma tộc chứ!
"Vị này chính là người đã chinh phục Thành Thiên Không... Nữ Thần đã bị đánh bại..."
Ai lại có tin vào một điều vô lý như vậy. Thế nhưng, thái độ của Tổng Lãnh Aora là bằng chứng rõ rệt nhất.
Tôi dường như không thể nói gì cả.
Thiếu nữ ma cà rồng vỗ hai tay vào nhau.
"À, là Aora... Không, nói chính xác hơn thì là Aora đời hai nhỉ. Vậy nghĩa là, khả năng khôi phục của Thành Thiên Không đã hoạt động tốt."
"Vâng, thưa chủ nhân."
Kể từ đó, tâm trí của tôi trở nên trắng xóa. Khi nhận ra, tôi đã hạ gối trước thiếu nữ ma cà rồng.
"Có thể triệu hồi thiên sứ, cô cũng thú vị đó. Giết cô thì thật phí phạm..." Đưa tay nhấc cằm tôi lên, thiếu nữ ma cà rồng nhìn vào mắt tôi và nở một nụ cười hung tàn "Nếu cô dùng sức mạnh đó tiêu diệt gia tộc của mình, ta sẽ cho phép cô trở thành khuyến tộc của ta."
☆
(Aaaa... thật ngu ngốc. Ngài Takuya, ngài quả thật là một kẻ ngu ngốc. Ngài không nên đối đầu với chủ nhân Remia.)
Với đôi mắt đã được cường hóa bằng Thánh Thuật, tôi có thể nhìn thấy rõ ràng khoảng cách sức mạnh. E rằng, dẫu có dồn toàn bộ sức mạnh, ngài Takuya cũng không thể tạo sát thương lên chủ nhân Remia. Tuy nhiên....... ngôi tề thự của chúng tôi chắn hẳn sẽ bị phá hủy sau đón tấn công đó. Như vậy, chủ nhân Remia sẽ nổi giận. Chỉ riêng việc này là tuyệt đối phải ngăn chặn.
Bình thường chủ nhân Remia rất ôn hòa, nhưng một khi đã nổi giận...
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!