Chương 2: Á Không Và Đội Hầu Gái

Bên trong Á không là một không gian hắc ám.

Bầu trời màu tím. Mây xám. Mặt trăng hồng. Nơi đây chỉ tồn tại ban đêm và là một vùng đất thích hợp cho những sinh vật bóng tối.

Chỗ tôi đang đứng là cổng vào của một thị trấn.

Thị trấn này là nơi sinh sống của rất nhiều Vampire. Họ đều là khuyến tộc của tôi. Toàn bộ đều là những cô gái xinh đẹp mà tôi đã chọn cho .

Vì thị trấn vẫn còn ở đây nên tôi nghĩ mọi người đã thành công cùng tôi trở về thế giới hiện đại. Tạm thời, tôi đã có thể thở phào nhẹ nhõm.

Khi bước vào bên trong thị trấn, những cô gái xinh đẹp nhận ra tôi và cúi đầu chào. Cuộc sống bên trong thị trấn vẫn diễn ra như thường ngày. Tôi an tâm vì không có thứ gì thay đổi.

Tuy nhiên, nếu người bình thường mà bước vào thị trấn này chắc chắn họ sẽ bị dọa cho sợ đến chết khiếp. Vì những cô gái trong thị trấn này đều là vampire nên tất cả bọn họ đều sở hữu . Kỹ năng này giúp họ nhìn rõ như ban ngày trong bóng đêm nhưng đồng thời cũng khiến mắt họ phát ra ánh sáng. Nếu không sở hữu mắt đêm, chắc hẳn sẽ chỉ nhìn thấy những đốm sáng màu đỏ lượn lờ qua lại.

1

Vừa này còn ở trong phòng nên tôi không kích hoạt . Ở một độ tối nhất định, tôi không cần kích hoạt vẫn có thể nhìn rõ trong đêm. Nhưng ở đây, tôi luôn kích hoạt . Khi kích hoạt mắt của tôi sẽ chuyển từ màu đỏ huyết sang màu tím. Đồng thời, cũng chính là minh chứng cho tất cả khuyến tộc biết, tôi chính là chủ nhân ở nơi này.

Vì vậy, dù chỉ nhìn thấy bóng dáng của tôi từ xa, những khuyến tộc vẫn đứng lại cúi đầu chào cho đến khi tôi đi qua khỏi họ. Đấy chính là cách họ thể hiện sự kính trọng đối với tôi. Mặc dù tôi đã bảo họ không cần thiết phải làm vậy.

Tất nhiên tôi cũng phẩy phẩy tay nhẹ nhẹ để chào lại họ. Sau đó, tôi đi đến tòa nhà to nhất nằm giữa trung tâm thị trấn. Đây chính là tề thự của tôi. Tương đối rộng rãi và sang trọng. Kiểu cách đông dương trung cổ.

"... Chủ nhân... Chào mừng người trở về ạ!"

Đứng trước cửa đón chào tôi chính là khuyến tộc đầu tiên và cũng là người quan trọng nhất đối với tôi, tên cô bé là Ruby.

"Ruby. Vâng, ta đã trở về rồi đây."

Tôi dang tay ôm lấy Ruby. Ruby cũng vòng tay ra sau lưng và đáp trả cái ôm của tôi. Cả hai chúng tôi ôm nhau thắm thiết, nhìn nhau bằng cặp mắt rung động và trao cho nhau một nụ hôn nồng nhiệt.

2

Sau một lúc hâm nóng tình cảm, chúng tôi tách môi ra khỏi nhau trong sự nuối tiếc. Ấy vậy nhưng, khi nhìn vào đôi mắt long lanh và bờ môi mềm mại của Ruby, tôi lại không thể kìm nén yêu thương mà trao cho cô bé nụ hôn thứ hai.

Không chỉ hôn, tôi còn đưa tay lên đầu vuốt ve mái tóc màu đỏ của cô bé nữa. Mái tóc của Ruby bồng bềnh và mềm mềm tựa hồ như chạm vào một áng mây vậy. Cảm giác thích thích ở tay này khiến tôi muốn vuốt mãi không thôi.

"E hem... Chào mừng chủ nhân đã trở về. Nhưng trước đó... bộ trang phục này là sao vậy ạ?"

Ây chà, do tôi quá chú tâm đến Ruby nên không nhận ra sự hiện diện của Saphir.

Saphir là khuyến tộc thứ hai của tôi.

1

Cô gái này sở hữu một nét mặt rất tri thức. Phong thái tự tin. Đôi mắt tràn đầy lý trí. Nhưng không chỉ vẻ ngoài, cô ấy thật sự thông thái đúng như hình tượng của mình. Vì vậy, những công việc liên quan đến đối tiếp và tính toán, tôi thường giao hết cho mình cô ấy.

Không tính đến nét đẹp tri thức, Saphir là một cô gái mang lại ấn tượng đẹp mà lạnh lùng. Mái tóc xanh dương đậm lúc nào cũng được buộc lên gọn gàng, chải thẳng nếp. Đôi mắt màu xanh biển trông có vẻ nghiêm khắc nhưng ẩn bên trong lại là vẻ hiền diệu.

Khi nãy tôi có đề cập đến màu mắt của khuyến tộc. Vâng, đa phần bọn họ đều có màu mắt là màu đỏ huyết. Nhưng những cô gái tôi đặt ở bên cạnh đều sỡ hữu . Chẳng hạn như của Ruby và của Saphir. Vậy nên màu mắt của họ khác với những khuyến tộc thông thường.

1

Cùng với câu từ lạnh lùng ở trên, Saphir nhìn từ đầu đến chân tôi và thở dài.

Không lẽ nào... Tôi vội vàng buông tay ra khỏi Ruby và nhìn xuống dưới. Thứ tôi đang mặt lúc này là một bộ pajama màu xanh có họa tiết chấm bi. Uwuuu, tôi đã mặc cái gì để đi lại trong thị trấn thế này!? Xấu hỗ quá!

Tại sao tôi lại có thể quên được cơ chứ (lúc bị triệu hồi đến dị giới, tôi đã xuật hiện trên vòng tròn ma thuật, thân không mảnh áo...)... Nhưng kiểm tra an nguy của mọi người còn quan trọng hơn thế. Ai lại đi bận tâm đến bản thân đang mặc thứ gì trong tính huống khẩn cấp? Đành chịu vậy.

"Saphir... em có thể chuẩn bị đồ cho ta được không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!