Chương 11: Gia Đình Và Em Gái

Tôi có một đứa em gái. Tên của em ấy là Julia. Được ghép từ ba chữ hán tự là Châu, Lí và Á. Ý nghĩa thì tôi cũng không rõ. Hiện, Julia đang học lớp mười. Là một thành viên sáng giá của câu lạc bộ cầu lông.

Từ khi còn bé, Julia đã nhận được rất nhiều ánh mắt kỳ vọng. Cũng đúng thôi. Julia rất thông minh, lại còn dễ thương nữa. Không chỉ học giỏi, mà còn chơi thể thao hay. Không lạ gì khi sự kỳ vọng của mọi người và cả bố mẹ đều dành hết cho em ấy.

Trái ngược với Julia, tôi là một đứa ảm đạm, u ám, không giỏi phấn đấu, ngại giao tiếp, lúc nào cũng ru rú trong phòng.

Có lẽ cũng vì vậy... hoặc nói đúng hơn là bởi vì vậy, nên Julia không có thiện cảm mấy với tôi.

Tại sao tôi lại đột nhiên nhắc đến em gái?

Chuyện là, sáng nay tôi có trở về nhà để thay đồ và lấy cặp sách. Vừa rời khỏi phòng thì đúng lúc chạm mặt Julia.

"... có chuyện gì... tự nhiên chị nhìn tôi chăm chăm thế."

Thái độ của em nó cực gắt. Ánh mắt nhìn người chị mà không khác gì nhìn bãi rác. Tôi không khỏi cảm thấy đau lòng. Nghiêm túc mà nói, tôi rất yêu em gái của mình. Dù gì thì em gái vẫn là em gái. Có bị ghét đến đâu đi chăng nữa.

"Là vì lâu rồi không được ngắm nhìn khuôn mặt dễ thương của Julia ở khoảng cách gần thôi."

"Hả! Chị ăn phải thứ gì à!?"

Thái độ của Julia cũng dễ hiểu thôi. Trước đây, tôi không bao giờ nói ra những lời này. Nhưng bây giờ, tôi không còn là tôi nữa. Mà là một biển thể khác của tôi.

Có thể nhận thấy từ việc, tâm trạng của tôi đột ngột nhảy vọt khi vừa gặp lại em gái. Nếu là tôi cách đây không lâu, hẳn sẽ không cảm thấy như vậy.

Cảm giác này chỉ xuất hiện từ sau khi tôi trở thành True Vampire. Cảm giác muốn hút máu và biến những cô gái dễ thương thành khuyến tộc.

"Xin lỗi. Vì Julia dễ thương quá..."

Tôi cười khổ trước ánh mắt ngờ vực của Julia.

Muốn chạm vào em ấy, sử dụng rồi hút máu... Nhưng tôi đã kịp thời đè nén cảm xúc đó lại.

Bây giờ vẫn chưa phải lúc thích hợp.

Đợi thêm một thời gian nữa, tuyệt đối tôi sẽ biết em ấy thành của mình.

"Chị có đúng thật là Remia không? Tôi cứ thấy có gì đó không đúng..."

"Vâng. Chị vẫn là Remia. Mà, nói sao nhỉ... thay đổi hình tượng sau kỳ nghỉ hè?"

"Thay đổi hình tượng-"

"Julia, con vẫn chưa xuống ăn sáng sao?"

Julia vẫn chưa nói hết thì giọng của mẹ đã vọng từ dưới lên.

"Tôi không biết chị có thể kéo dài hình ảnh đó đến bao giờ. Nhưng đừng làm tôi mất mặt ở trường."

Vứt lại một câu, Julia mau chóng xuống nhà.

Tôi vẫn chưa di chuyển ngay.

Nhìn thấy cô em gái vẫn không có gì thay đổi, tôi vừa buồn lại vừa vui.

Tiện thể, kỹ năng tôi nhắc đến khi nãy về cơ bản là một kỹ năng chủ động. Tuy nhiên, nó vẫn chạy ngầm một vài hiệu quả bị động. Chẳng hạn như: Tăng thiện cảm, thu hút ánh nhìn, cưỡng chễ cảm xúc, phát tán pheromone hấp dẫn...

Ấy vậy mà, Julia vẫn như mọi khi.

Em gái tôi quả là một người có lý trí mạnh mẽ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!