Hai ngày. Chỉ trong hai ngày, tôi đã hoàn thành được mục tiêu, và nắm giữ trong tay cứ điểm bí mật tại thế giới hiện đại. Đó là một căn biệt thự nhỏ, có sân vườn và bể bơi, nằm ở khu phố thượng lưu. Từ nhà tôi đến đây chắc cũng cách khoảng hai ga tàu. Tương đối gần.
Nhìn vào thành quả này, có thể nói, khả năng hành động của tôi thật đáng khen thưởng. Gọi là gian lận cũng không sai. Tuy nhiên, nhiêu đây vẫn chưa là gì đâu. Vâng, tôi đã hạn chế sử dụng kỹ năng mà. Kết quả này có thể chấp nhận được. Nhưng vẫn chưa phải là toàn lực.
Lấy một ví dụ.
Trận chiến với Thánh quốc.
Trong trận chiến này, tôi không viết kịch bản, xâm lượt theo trình tự mà tung ra toàn bộ sức mạnh thuần túy.
Lý do thì có rất nhiều.
Đầu tiên hết, Thánh quốc là một đất nước có lịch sử lâu đời trong công cuộc diệt trừ vampire. Tiếp đến là vì chúng đã tấn công một khuyến tộc của tôi khi cô bé xâm nhập vào tình báo, thu thập thông tin. May mắn, là cô bé chỉ bị hoảng sợ, ngoài ra không có thương tích gì. Tuy vậy, chỉ nhiêu đó cũng đã đủ khiến tôi mất hết kiên nhẫn.
Dù sao, không có thông tin, tôi cũng không thể lên kế hoạch, tấn công chậm rãi được. Thế là, tôi mang Thánh quốc ra để thử kỹ năng. Bấy giờ, vì kỹ năng quá nhiều nên tôi không thể nắm vững toàn bộ được. Vừa hay lại có một Thánh quốc nằm ở đó.
Kết quả, chưa đến một giờ, Thánh quốc đã bị diệt vong. Ma thuật và Kỹ năng của tôi thật sự quá nguy hiểm. Sau cuộc thử nghiệm đó, tôi đã phải phong ấn đi một vài sức mạnh.
Nói khá dong dài, nhưng điều tôi muốn nói ở đây, là nếu nghiêm túc, tôi hoàn toàn có thể hủy diệt toàn bộ lãnh thổ nhân tộc trong một ngày. Căn biệt thự này cũng vậy, tôi không nghĩ, mình cần tiêu tốn quá một giây để có nó đâu. Tuy nhiên, nếu tôi hành động bộc trực như vậy, sẽ không còn gì thú vị cả.
"Chủ nhân, phòng của mọi người đã được sắp xếp xong hết rồi ạ."
Ruby gõ cửa thư phòng. Nhận được chấp thuận từ tôi, cô bé bước vào, trên người là bộ trang phục hầu gái. Hiện tại, Ruby được tôi giao cho vị trí trưởng hầu gái trong biệt thự này. Cô bé đã rất vui vẻ. Thậm chí còn hăng hái nhận công việc chia phòng cho mọi người.
"Đến đây, để ta thưởng cho em."
Tôi phẩy phẩy tay gọi Ruby. Cô bé vui vẻ chạy đến.
"Ruby....."
"... chủ nhâ~n..."
Ban đầu, tôi chỉ tính hôn nhẹ lên môi Ruby. Ấy vậy mà, cô bé lại phản ứng đáng yêu ngoài sức tưởng tượng. Từ trước đến nay, chúng tôi đã trao nhau nụ hôn nhiều đến không đếm hết. Thế mà mỗi lần, Ruby đều ngượng ngùng, e thẹn. Ở khoảng cách gần như bằng không, được chiêm ngưỡng dáng vẻ này của cô bé, tôi không thể đảm bảo, lý trí của mình sẽ kiềm chế được lâu.
Từ một hai cái chạm môi nhẹ nhàng ngắn ngũi, chúng tôi chóng vánh chuyển sang nụ hôn nồng đậm, thắm thiết hơn. Gọi là hôn kiểu pháp nhỉ. Có lẽ chúng tôi đang hôn theo cách này.
"... chủ nhân... em rất yêu người ạ..."
"... ta cũng vậy..."
Tôi và Ruby tách ra khỏi nhau, tuy nhiên đó cũng chỉ là một khoảng ngắn để chúng tôi gửi gắm lời yêu thương. Sau đó, như một lẽ tự nhiên, chúng tôi lại kết nối với nhau.
Không biết chúng tôi đã như thế được bao lâu rồi.
Bên ngoài bầu trời dần ngã sang màu xanh đen.
Ngày hôm sau là ngày tôi phải quay trở lại trường sau kỳ nghỉ hè. Kể ra, kỳ nghỉ hè này thật chất dài đến tận ba năm. Cảm quan về nữ sinh trung học cũng đã biến mất trong tôi. Mười lăm năm sống ở đây, tôi còn cảm thấy nó nhàm chán và vô vị hơn ba năm ở dị giới.
"... Chủ nhân, đêm nay em có thể đến phòng của người không ạ..."
"...a..." Tôi không đành lòng từ chối Ruby, nhưng... "Xin lỗi em nhé. Ngày mai ta phải đến trường rồi..."
"Đến trường? Ở thế giới này cũng có trường học ạ?" Ruby ngây thơ nghiêng đầu.
"Đương nhiên là có trường học. Rất nhiều nữa kia. Nhưng, trường học ở thế giới hiện đại khác rất nhiều so với trường học ở thế giới bên kia."
Tôi bắt đầu giải thích cho Ruby.
Trường học ở thế giới hiện đại không được mang theo vũ khí.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenhay.pro.vn để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!